Chương 1118: Lẽ Nào Lại Có Người Cướp Tiệm Vàng À
Chương 1118: Lẽ Nào Lại Có Người Cướp Tiệm Vàng ÀChương 1118: Lẽ Nào Lại Có Người Cướp Tiệm Vàng À
Lâm Kiến Quốc lắc đầu rồi cảm ơn rối rít: "Cô có thể đứng vững bước chân ở bên này đúng là không dễ dàng gì, bên này cảnh sát mặc quân trang kiểm tra nhân khẩu từ bên ngoài tới nghiêm ngặt hơn rất nhiều."
Tô Niệm Tinh nở nụ cười, không nói thêm gì nữa.
Lâm Kiến Quốc không có chỗ ở, ban đầu anh ta lấy giấy thông hành hai chiều nên chỉ có thể ở bên này bảy ngày, chẳng qua, bởi vì giám sát Lương nói anh ta có liên quan đến vụ án, cần phải ở lại điều tra cho nên có thể ở lại Hương Giang cho đến khi vụ án kết thúc mới phải rời đi.
Lâm Kiến Quốc ăn mặc hơi quê mùa, đi lại trên phố chưa được ba đến năm tiếng đã gặp phải cảnh sát mặc quân trang điều tra, anh ta thấy phiền không chịu được nên lại qua bên này đợi tin tức.
Đợi ở đây được nửa ngày, nhìn thấy trên tường là nhật ký xem quẻ của Tô Niệm Tinh, vốn dĩ trước đây bảng xem quẻ được treo ở trong quán ăn nhưng sau khi khai trương đã được chuyển tới nơi này.
Anh ta đã từng tận mắt chứng kiến Tô Niệm Tinh xem bói cho mấy đối tượng xem quẻ khác, lại nghe các hàng xóm khoe khoang về lịch sử bói toán của cô, vốn ban đầu anh ta không hề mê tín nhưng sau đó lại không nhịn được mà tin thêm vài phần.
Trong lòng anh ta không nhịn được mà nghĩ: "Nếu lúc đầu khi Đào Đào mất tích, anh ta ngay lập tức đến tìm cô xem bói thì liệu có phải Đào Đào sẽ không đến mức bị bán đi nhiều nơi như vậy không?
Chớp mắt cái đã qua thêm hai ngày nữa, Tô Niệm Tinh đang ở trong tiệm xem bói. Bây giờ cô không cần phải đến đường Temple bày sạp sữa mà mỗi ngày ngồi trong tiệm là được, ngày nào cô cũng có thể nhận được mấy chục quẻ bình thường (xem tướng mặt).
Tướng mặt không nhận đặt lịch trước, tới là có thể bói luôn.
Hôm nay Tô Niệm Tinh đã bói xong cho vài vị khách thì bên ngoài truyền tới tiếng còi xe cảnh sát hú vang.
Các hàng xóm nghe thấy động tĩnh lập tức chạy ra ngoài cửa túm lấy một người đi đường rồi hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì thế?"
Người đi đường cũng không rõ cho lắm.
"Mấy viên cảnh sát mặc quân trang đều chạy qua bên đó chi viện cả rồi."
Chú Minh bắt đầu đoán mò: "Lẽ nào lại có người cướp tiệm vàng à?”
"Không phải chứ? A Minh nào có xui đến vậy?" Chú An cảm thấy không giống cho lắm.
Hướng mà mấy viên cảnh sát mặc quân trang chạy đi cũng không phải hướng của tiệm vàng.
Chú Minh đi theo đằng sau xem náo nhiệt: "Để tôi đi xem đã xảy ra chuyện gì.
Những người khác không đi theo.
Không lâu sau, chú Minh đi qua đây báo cáo tiến triển: "Phan Nguyên Lương bị bắt rồi! Nghe nói cảnh sát đã điều tra ra được khách vượt biên phi pháp ở nhà ông ta, là một cô gái đại lục chưa thành niên luôn nhé."
Lâm Kiến Quốc vẫn luôn như người tàng hình đứng bật dậy sau đó lao ra ngoài.
Các hàng xóm sững sờ một lúc nhưng cũng không để tâm đến, bọn họ vây quanh chú Minh: "Tại sao lại bắt Phan Nguyên Lương?"
"Ai biết, vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra."
Chú An cảm thấy rất kỳ lạ: "Không phải Phan Nguyên Lương là nhà từ thiện hay sao? Cho dù điều tra ra được người vượt biên phi pháp ở nhà ông ta thì cũng có khả năng chỉ là vì ông ta thấy người ta đáng thương nên dẫn cô ta vê nhà chăm sóc mà thôi, tại sao cảnh sát lại phải bắt ông ta cơ chứ?"
"Chắc chắn là vì ông ta đã phạm tội khác rồi!" Chú Minh suy đoán: "Người dẫn đội là giám sát Lương đấy, ông cũng biết rõ tính của cậu ấy rồi còn gì, không có bằng chứng thì người ta sẽ không hành động tùy tiện đâu."
Các hàng xóm cũng cảm thấy Phan Nguyên Lương bị bắt không phải là chuyện nhỏ.
Tối hôm ấy, Tô Niệm Tinh về nhà, vậy mà giám sát Lương đã về nhà từ rất sớm.
Từ miệng anh kể, cuối cùng cô cũng biết nhà của Phan Nguyên Lương đã bị cảnh sát lục soát một phen, toàn bộ nhân viên công tác đều bị dẫn đi điều tra, sau đó tìm được Đào Đào ở dưới tâng hầm.
Đào Đào bị bọn buôn người tặng cho Phan Nguyên Lương để chơi. Phan Nguyên Lương muốn cưỡng gian cô bé nhưng cô bé không chịu nghe nên bị đối phương dùng roi đánh đập, ngược đãi. Cũng may mà từ nhỏ sức khỏe của Đào Đào đã tốt, cộng thêm cha lại là cảnh sát nên cô bé cũng học được một vài phương pháp bảo vệ tính mạng, từ đố mới không bị đánh chết.
"Ngoại trừ Đào Đào ra thì ông ta còn thích cả những cậu trai trẻ nữa, thiếu niên đó bị ông ta đánh đến hấp hối, trên người không có một chỗ nào lành lặn cả."
Tô Niệm Tinh hận đến nghiến răng nghiến lợi: 'Cặn bãi" Chuyên chọn thiếu nam thiếu nữ để ra tay, loại người này rõ ràng là một tên biến thái mài...