Chương 1121: Tổng Cộng Có Bao Nhiêu Tập
Chương 1121: Tổng Cộng Có Bao Nhiêu TậpChương 1121: Tổng Cộng Có Bao Nhiêu Tập
Tô Niệm Tinh cũng đặt một vòng rồi thua mất mười vạn cho nên không cược tiếp nữa.
Năm mới có nhiều hơn Trung Thu một phân đoạn, đó chính là đi tế tổ.
Bởi vì lịch sử làm giàu của nhà họ Tô khá ngắn cho nên tổ tiên được chôn ở khu mộ tổ cũng không nhiều, chỉ có ông nội, bà nội và cha mẹ của tô Ngọc Bạch.
Tô Ngọc Bạch đã lớn tuổi rồi, tay chân không còn nhanh nhẹn nữa cho nên cũng không gọi truyền thông tới tuyên truyên mà chỉ có cả gia đình đi tế tổ xong xuôi rồi về nhà.
Mùng hai tết, nhà họ Tô mở tiệc chiêu đãi con gái đã đi lấy chồng, trước đó Tô Niệm Tinh cũng đã quen biết mấy người này rồi cho nên cũng không cảm thấy đột ngột cho lắm.
Trịnh Kiện Hạo nói với cô: "Bộ phim trước đấy quay đã được thông qua xét duyệt rồi, rất nhanh là có thể phát sóng."
Giám sát Lương vẫn chưa từng được xem phim cô đóng nên có hơi động lòng: "Khi nào thì công chiếu? Cô ấy xuất hiện ở tập mấy?"
Trịnh Kiện Hạo cười đáp: "Còn hai tuần nữa mới có thể phát sóng cơ, cảnh quay của cô ấy ở phần sau, khoảng tập mười tám ấy."
"Tổng cộng có bao nhiêu tập?"
"Hai mươi tập.'
Giám sát Lương tính toán thời gian kỹ càng: "Vừa hay sau khi từ nội địa vê đúng lúc phát sóng cảnh quay của em luôn, sẽ không bị bỏ lỡ." Trịnh Kiện Hạo nghe nói bọn họ định tới nội địa mà có hơi ngạc nhiên: "Hai người tới nội địa làm gì vậy?”
Anh ta liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh rồi nháy mắt vài cái: "Không phải là đi thăm người thân đấy chứ?"
Giám sát Lương hơi sững sờ, còn Tô Niệm Tinh thì lại đáp: "Không phải, tôi định tới nội địa đầu tư và làm từ thiện."
Trịnh Kiện Hạo không giỏi đầu tư mà chỉ am hiểu quay phim, nghe vậy là anh ta cũng không cảm thấy có hứng thú nữa, ngược lại, Tô Ngọc Bạch lại có hứng thú với chuyện này: "Công ty của chúng ta cũng đang đầu tư vào mấy bến cảng ở nội địa đấy, hai đứa định đầu tư vào hạng mục gì?"
Giám sát Lương cười đáp: "A Tinh định qua bên đó mua đất, đầu tư bất động sản ạ."
Chú hai Ngô Trung Diệu nhắc nhở bọn họ: "Các cháu đừng cho rằng mua đất ở địa rẻ nhưng thật ra bọn họ cũng có hạn chế đấy. Trong vòng hai năm nhất định phải xây dựng. Bọn họ bán đất không phải để kiếm tiền mà là để công nhân có thêm việc làm.
Cháu muốn đầu tư vào bất động sản, nếu như không có nhiều tiền thì có thể trực tiếp mua luôn nhà xây sẵn, còn nếu tiền không đủ thì phải đi vay. Chứ nếu để quá hạn là bọn họ có quyên thu hồi đất lại."
Giám sát Lương thật sự không biết mấy chuyện này. Còn Tô Niệm Tinh thì kiếp trước đã từng mua rất nhiều căn nhà thương mại nhưng cô chưa từng mua đất nên cũng không hiểu biết về phương diện này cho lắm, sau khi nghe vậy mới chợt hiểu ra.
"Đất ở bên đó rẻ đến mức nào ạ?" Cô tò mò hỏi.
"Phải xem khu đất nữa, giá đất ở Thâm Quyến đã không còn rẻ nữa rồi, nếu các cháu không có nhiều tiên mà lại muốn làm bất động sản thì có thể đến thủ đô. Bây giờ vẫn chưa khai phá nhiều cho lắm, tiềm lực tương lai vẫn còn lớn, đáng để đầu tư." Ngô Trung Diệu không làm về bất động sản nhưng dù sao thì ông ta cũng là doanh nhân, kinh nghiệm quản lý phong phú, ánh mắt cũng tốt.
Thế này cũng không mưu mà hợp với kế hoạch trước đó của Tô Niệm Tinh, cô dự định đến thủ đô mua đất rồi đến Thâm Quyến đầu tư mở xưởng, tiếp đó lại đến Tứ Xuyên xây một trường học từ thiện.
Tô Ngọc Bạch biết được giám sát Lương định đến nội địa đầu tư nên mới gọi anh tới thư phòng của mình: "Khi nào thì cháu với A Tinh định kết hôn vậy? Ông còn đang đợi bế cháu ngoại đây."
Giám sát Lương có hơi mất tự nhiên: "A Tinh vẫn còn trẻ lắm, bây giờ cô ấy vẫn chưa muốn kết hôn."
"Ông thấy thái độ của con nhỏ với cháu rõ ràng đã khác với trước đây nhiều rồi, là nó không muốn kết hôn hay là cháu không muốn kết hôn? Có phải cháu lại đang vạch kế hoạch gì đó rồi không?
Cháu làm việc gì cũng đừng có lề mề chậm chạp như thế, cơm ngon đều sẽ nguội hết mất. Ông đứng một bên nhìn mà cũng sốt hết cả ruột đây này." Tô Ngọc Bạch chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Giám sát Lương cảm thấy ấm ức vô cùng: "Thật sự không phải mà, nếu A Tinh không muốn kết hôn vậy bây giờ cháu cầu hôn cũng có khác gì với ép hôn đâu, tình cảm chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng."
"Cháu nói xem sao cháu lại ngớ ngẩn như vậy chứ? Cháu đã cầu hôn chưa? Cháu chỉ nói con nhỏ không muốn kết hôn, còn nếu cháu cầu hôn, nó nói không muốn kết hôn thì cháu có thể đổi cách nói khác 'A Tinh, chúng ta có thể đính hôn trước được không, như vậy không phải là được rồi sao?" Tô Ngọc Bạch bắt chước giống y như đúc làm giám sát Lương buồn cười.