Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1120 - Chương 1120: Vậy Anh Tính Làm Thế Nào

Chương 1120: Vậy Anh Tính Làm Thế Nào Chương 1120: Vậy Anh Tính Làm Thế NàoChương 1120: Vậy Anh Tính Làm Thế Nào

"Mùng tám tháng giêng chúng ta tới nội địa nhé? Đến khi ấy tất cả đều đã khôi phục rồi." Giám sát Lương hỏi cô: "Tết này em có dự định thế nào rồi?"

Tô Niệm Tinh cười đáp: "Năm nay bà A Hương dẫn Văn Văn cùng tới nhà Chung tiên sinh đón tết nên chỉ có một mình em thôi, có khả năng là sẽ đi xem phim.”

Tô Niệm Tinh thấy trong kế hoạch của cô không có mình mà hơi mất mác: "Em chưa từng nghĩ đến việc đón tết cùng anh sao?"

"Cha mẹ anh có về không?" Tô Niệm Tinh có hơi tò mò, còn bốn hôm nữa là tết rôi nhưng không thấy anh nhắc đến cha mẹ mình.

Giám sát Lương lắc đầu: "Hạng mục nghiên cứu của họ đang ở trong giai đoạn mấu chốt nên năm nay không về được, hơn nữa, người nước ngoài cũng không đón tết Trung Quốc nên họ không có ngày nghỉ đâu."

Tô Niệm Tinh chợt hiểu ra: "Vậy anh tính làm thế nào?"

"Ông ngoại kêu bọn họ anh về nhà họ Tô, em đi với anh luôn nhé, cả Nhã Tĩnh nữa." Giám sát Lương đề nghị.

Tô Niệm Tinh chu môi, giả bộ như đang suy nghĩ: "Vậy cũng được, nhưng anh phải đi xem phim với em đấy."

"Được."

Không khí tết ở bên Hương Giang này rất đậm, trên phố lớn dán đầy các hoa văn và câu đối màu đỏ.

Ngay cả biệt thự ở Vịnh Repulse của Tô Ngọc Bạch cũng như thế, rõ ràng là kiến trúc phương tây nhưng lại dán đầy câu đối màu đỏ, có một loại cảm giác ngô chẳng ra ngô, khoai chẳng ra khoai.

Cái hôm tết ấy có hơi giống với hôm Trung Thu, tất cả người thân đều tập trung lại ăn bữa cơm đoàn viên.

Trên bàn cơm, Tô Tú Dung còn giận A Cảnh.

Hóa ra là hôm qua bà ta dãn A Cảnh đi tham gia buổi tiệc của ông vua đá quý, vốn dĩ là muốn cho anh ta xem mắt thiên kim nhà ông vua đá quý, nhưng ai ngờ anh ta lại lén lút buôn với bạn mình rằng nhà gái xấu quá, ăn mặc còn quê mùa.

Vừa vặn bị bên nữ nghe thấy, lòng tự trọng bị đả kích nên đã đáp trả ngay tại trận, nói anh ta là thứ ăn chơi đàn đúm.

Thế là đôi bên cãi nhau ỏm tỏi ngay trong buổi tiệc.

Thân là bên nam lên tiếng chế giễu trước đã là không đúng rồi, Tô Tú Dung chỉ có thể xin lỗi nhà gái, một người kiêu ngạo giống như bà ta lại mất mặt như vậy, làm sao có thể không tức được cơ chứ.

Nhưng cứ cố tình A Cảnh vẫn cảm thấy mình có lý: 'Mẹ cũng không thèm xem cô ta trông như vậy mà cũng không biết xấu hổ đi chê con lăng nhăng? Mẹ, cho dù mẹ muốn con xem mắt nhưng ít nhất cũng phải tìm một cô gái trẻ chứ."

"Thiên kim xinh đẹp có thể đến phiên con chọn hay sao? Con nhà người ta muốn tài hoa có tài hoa, muốn năng lực có năng lực, muốn học lực có học lực, muốn tướng mạo có tướng mạo, còn con có gì hả?

Con chẳng có một cái gì hết mà cũng không biết ngại đi bới móc người khác!" Tô Tú Dung tức không chỗ xả.

Bà ta nghĩ hết đủ mọi cách để chọn đối tượng liên hôn cho anh ta, anh ta đã không biết ơn thì thôi lại còn gây thêm chuyện, rước thêm thị phi cho bà ta.

Ngô Trung Diệu và Tô Ngọc Bạch ở giữa can ngăn, cuối cùng kết thúc bằng việc A Cảnh xin lỗi Tô Tú Dung.

Tô Tú Dung muốn kêu Tô Niệm Tinh bói nhân duyên cho A Cảnh, A Cảnh lại sợ cô tiết lộ những chuyện hồ đồ mà mình đã làm nên trốn ra sau lưng Tô Ngọc Bạch: "Con không bói, hôn sự của con sẽ do con tự quyết định, không phải mẹ muốn con chuyên tâm làm ra thành tích hay sao? Con sẽ nghe lời mẹ, không chơi nữa."

Tô Tú Dung thấy anh ta bằng lòng tiến bộ nên cũng không kiên trì nữa: "Là tự con nói đấy nhé, không được phép hối hận!"

A Cảnh khóc lóc thề thốt.

Sau khi ăn bữa cơm chung chính là các trưởng bối phát lì xì.

Ngoại trừ Tô Ngọc Bạch ra thì dì cả, dì hai, dì ba đều phát lì xì. Cha mẹ của giám sát Lương không về nên anh thay cha mẹ mình chuẩn bị lì xì tặng cho những người khác.

Chỉ riêng mỗi lì xì là Tô Niệm Tỉnh đã nhận được hơn một trăm vạn rồi, trong đó ông ngoại cho nhiều nhất, được năm mươi tám vạn tám, những người thân khác đều là tám vạn tám.

Nhận lì xì xong chính là đánh mạt chược.

Trong tiết mục đánh mạt chược này, bởi vì vào tết Trung Thu lần trước, Tô Niệm Tinh đã áp đảo toàn bộ trưởng bối trên bàn bạc thế cho nên cô và chú ba đều bị bọn họ cưỡng chế đào thải khỏi bàn, chỉ có thể đứng ở bên cạnh quan sát rồi đặt cược cùng những người khác.

Trình độ của bốn người trên bàn ngang ngửa nhau, thế cho nên phong thủy luân phiên chuyển, ai cũng có khả năng trở thành người thắng, người đặt cược chịu lỗ to, cuối cùng đều đặt cho nhà thắng nhiều nhất.
Bình Luận (0)
Comment