Chương 1173: Tính Làm Gì Thế Này
Chương 1173: Tính Làm Gì Thế NàyChương 1173: Tính Làm Gì Thế Này
Trước đó dân cảnh còn bất mãn với cha của Kim Bảo, cảm thấy anh ta vứt bỏ con của mình, không phải là người tốt, nhưng sau khi biết được đứa trẻ không phải là con ruột, ngược lại thái độ đã ôn hòa hơn một chút, anh ta ra hiệu cho đối phương ngồi xuống: "Không vội, nếu đứa trẻ thật sự bị bế nhầm vậy phải hoán đổi lại, lẽ nào anh không muốn tìm được con ruột của mình hay sao?"
Cha của Kim Bảo muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng chẳng nói thêm một câu nào nữa.
Dân cảnh liếc mắt ra hiệu cho Tô Niệm Tỉnh, ý bảo cô giúp xem bói.
Tô Niệm Tinh kéo cái ghế tới ngồi xuống trước mặt cha của Kim Bảo rồi giơ tay về phía anh ta: "Tôi tên là Tô Niệm Tinh, chào anh!”
Cha của Kim Bảo hơi sững sờ, anh ta nhìn bàn tay của cô với vẻ hơi cự nự nhưng vẫn theo bản năng bắt lấy.
Tô Niệm Tinh mỉm cười, hỏi: "Anh tên là gì?"
"Tôi tên Châu Kiến Bình."
Anh ta trả lời xong đã định rút tay ra nhưng lại phát hiện tay của mình bị nắm rất chặt, anh ta hơi sững sờ, vẻ mặt có hơi khó hiểu sau đó nghiêng đầu nhìn về phía dân cảnh, im lặng hỏi: "Tính làm gì thế này?"
Dân cảnh không có cách nào nói với anh ta là đang xem bói, nếu để đồn ra ngoài, anh ta sẽ bị phê bình ngay vì thế anh ta mỉm cười giải thích: "Cô ấy là bác sĩ, đang giúp kiểm tra sức khỏe cho anh ấy mà."
Châu Kiến Bình bán tín bán nghi, anh ta chưa từng nhìn thấy bác sĩ nào đi bắt tay bệnh nhân để khám bệnh cả, cho dù là trung y thì cũng phải bắt mạch chứ?
Anh ta nghi ngờ: "Tại sao lại kêu bác sĩ khám bệnh cho tôi?"
Dân cảnh khổ sở nghĩ ngợi giải thích lòng vòng với anh ta, thi thoảng lại liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh.
Bên này, Tô Niệm Tinh vẫn đang tiến hành thuận lợi, nhưng nội dung bói được lại khiến cô được mở mang tâm mắt lắm.
Kim Bảo đúng thật không phải là con trai của Châu Kiến Bình nhưng không phải do y tá bế nhầm, mà là Châu Kiến Bình biết vợ mình đẻ liền ba đứa con gái mới để được một đứa con trai gầy gò ốm yếu, lo lắng đứa bé không sống được nên mới cố tình tráo đổi.
Nhà anh ta nghèo khó, đẻ liền ba đứa con gái mới được một đứa con trai như vậy, nếu như đứa con trai này chết vậy cũng không biết thai tiếp theo còn có thể là con trai được nữa không, vừa vặn sản phụ cạnh bên cũng đẻ một đứa con trai.
Sản phụ này một mình đi đến bệnh viện sinh con, chồng cô ta là quân nhân nên không có ở bên cạnh, mẹ chồng thì đang ở quê. Lần đầu tiên sinh con, có khả năng dinh dưỡng của đứa bé quá tốt nên đủ bốn cân, lúc sinh có hơi khó khăn. Sau khi đẻ con xong ngay trong đêm mất máu quá nhiều, mấy bác sĩ liền phải cấp cứu cả đêm, vất vả lắm mới cứu được về, vừa vặn cũng tiện cho Châu Kiến Bình tráo đổi đứa trẻ.
Tô Niệm Tinh rút tay về rồi liếc mắt ra hiệu cho dân cảnh.
Dân cảnh ngỏ ý bảo Châu Kiến Bình đợi một chút: "Tôi ra ngoài một lát."
Lúc ra ngoài, Tô Niệm Tỉnh kêu giám sát Lương cảnh cửa: "Đừng để người đàn ông kia ra ngoài.
Sau đó cô dẫn dân cảnh đến phòng bên cạnh và nói với anh ta: "Kim Bảo thật sự không phải con đẻ của Châu Kiến Bình bởi vì chính anh ta đã tráo đổi với đứa bé của sản phụ giường bên, các anh có thể đến bệnh viện số một Bắc Kinh, sản phụ ấy là vợ quân nhân nên chắc hẳn bệnh viện có ghi chép đấy."
Dân cảnh sững sờ rất lâu: "Ý cô anh ta cũng là một tên lừa đảo?"
"Đúng." Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Tôi nhớ bệnh viện lập hồ sơ sẽ giữ ba mươi năm, chắc là các anh có thể dễ dàng điều tra ra được."
Dân cảnh đã được chứng kiến bản lĩnh xem quẻ của cô linh đến thế nào rồi, cho nên cũng không nghỉ ngờ gì nữa: "Được, tôi biết phải làm thế nào rồi."
Anh ta vừa định cảm ơn Tô Niệm Tinh nhưng ai ngờ bên trong lại truyền ra tiếng hét như lợn bị chọc tiết, anh ta theo bản năng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy tại cửa phòng bên cạnh, giám sát Lương đang túm lấy Châu Kiến Bình khiến anh ta không có cách nào nhúc nhích.
Châu Kiến Bình rụt người lại, gương mặt ngăm đen sợ đến xanh mét: "Đaul Mau buông ral" Nhìn thấy dân cảnh, anh ta lập tức cáo trạng với đối phương: "Mau! Người này bị điên rồi, anh ta không cho tôi đi!"
Dân cảnh đi lên cảm ơn giám sát Lương: "Để tôi cho!"