Chương 1194: Tôi Còn Muốn Tuyển Xưởng Trưởng Với Trợ Lý Nữa
Chương 1194: Tôi Còn Muốn Tuyển Xưởng Trưởng Với Trợ Lý NữaChương 1194: Tôi Còn Muốn Tuyển Xưởng Trưởng Với Trợ Lý Nữa
Chủ yếu là hiện giờ giá thiết bị điện rất đắt, gia đình bình thường hoàn toàn không thể mua được bánh bao cấp đông.
Võ Xương Sùng hiểu rồi: "Tôi nghe nói sắp tới sẽ tổ chức hoạt động đấu giá đất đấy, cô chuẩn bị sẵn tiền đi, sau này tôi sẽ dẫn cô qua đó."
"Hôm nào vậy?" Tô Niệm Tinh truy hỏi.
"Trước đó tôi chỉ nghe người ta thuận miệng nhắc tới tôi, cô ở lại đây trước đi, để tôi đi hỏi giúp cô." Võ Xương Sùng có hơi ngại.
Tô Niệm Tinh cảm ơn đối phương rồi lại hỏi tuyển công nhân ở bên này thế nào: "Tôi còn muốn tuyển xưởng trưởng với trợ lý nữa."
Giám sát Lương có hơi ngạc nhiên: "Tuyển xưởng trưởng ở bên này á? Em không định về Hương Giang tuyển nhân công sao?"
Mấy hôm nay Tô Niệm Tinh đã suy đi tính lại rồi vẫn quyết định tuyển nhân công từ Thâm Quyến sẽ tốt hơn. Hương Giang đúng là có rất nhiều nhân tài quản lý xí nghiệp nhưng đến Bắc Kinh rồi lại bất đồng ngôn ngữ, thứ hai là rất nhiều chính sách còn không hiểu, cho nên chắc chắn sẽ không thể hòa nhập được.
Cứ lấy giám sát Lương làm ví dụ đi, ở Hương Giang bất cứ việc gì anh cũng có thể lo được, nhưng đến Bắc Kinh rồi anh hoàn toàn như vịt nghe sấm.
Anh không hiểu làm ăn nên có thể toàn quyền giao lại cho cô. Nhưng nếu một mình anh qua đây chắc chắn sẽ phải đi không ít đường vòng, Công xưởng của cô mua là để kiếm tiền, chứ không có khả năng để cho anh luyện tập đi đường vòng.
Cho nên, cô cảm thấy vẫn nên tuyển nhân tài có kinh nghiệm quản lý xưởng tư nhân ở Thâm Quyến thì tốt hơn.
Cô nói lại suy nghĩ của mình ra, giám sát Lương nghĩ ngợi một lúc, ngược lại cảm thấy cũng rất có lý vì thế không nói gì thêm nữa: "Em quyết định đi là được."
Võ Xương Sùng cười bảo: "Tuyển nhân công thì đơn giản, chỉ cân đăng tin tuyển người lên báo là xong. Mình chịu bỏ tiền thì chắc chắn sẽ thu hút được không ít nhân tài. Trước đây tôi cũng đã nói với cô có rất nhiều công ty nước ngoài đang rút vốn rồi đấy, đây là cơ hội tốt cho cô."
Tô Niệm Tinh nói làm là làm luôn, cô dựa theo kiến nghị của Võ Xương Sùng để đăng quảng cáo lên báo bản địa Thâm Quyến.
Võ Xương Sùng đi giúp bọn họ hỏi thăm tin tức, giám sát Lương thì nói muốn ra ngoài tìm Lâm Kiến Quốc.
Tô Niệm Tinh thấy đằng nào cũng nhàn rỗi rồi nên đi cùng anh.
Giám sát Lương đi đến đồn cảnh sát mà Lâm Kiến Quốc đang làm việc nhưng lại phát hiện ra anh ta đã bị điều đi, cũng may mà bên này có đồng nghiệp ngày xưa của Lâm Kiến Quốc, biết được địa chỉ nhà anh ta, vì thế một nhóm người giám sát Lương đi đến chỗ ở của Lâm Kiến Quốc.
Vừa đi vào khu tập thể gia đình, còn chưa kịp hỏi người ta hộ gia đình nào mới là nhà của Lâm Kiến Quốc thì đã nghe thấy các hàng xóm bàn tán.
"Nghe nói đầu tiên là bị bán lên núi nhé, sau đó bị bán đến Hương Giang làm cái nghề kia..."
Tô Niệm Tinh nhíu mày, mấy người này đang nói Đào Đào sao? Xem ra, sau khi Lâm Kiến Quốc dẫn Đào Đào về Thâm Quyến, cuộc sống cũng không suôn sẻ một tí nào.
Lúc này dân phong bảo thủ, Đào Đào bị bán luân phiên đến nhiều nơi đã biến thành chủ đề bàn tán sau bữa cơm của đám hàng xóm này.
Đào Đào mới mười bảy tuổi thôi mà mấy người này cũng không biết tích đức một chút nào hết, thế này làm sao mà cô gái trẻ có thể chịu được chứ?
Lúc cô đang lo lắng thì lại thấy một cô gái lao từ trong một căn nhà ra, chống nạnh trừng mắt nhìn đám hàng xóm thích buôn dưa lê kia.
"Mấy thím muốn nói thì cứ nói to vào! Tôi bị người ta lừa bán đấy thì đã làm sao? Tôi là người bị hại mà đến mồm cái người, tôi lại thành gái điếm được mới tài chứ? Các người có lương tâm không đấy?"
Câu này vừa thốt ra đã lập tức có người không vui: "Ơ kìa, Đào Đào, cô nói chuyện kiểu gì đấy? Cũng không phải chúng tôi lừa bán cô, còn lương với chả tâm cái gì?"
Lúc này, lại có một người đàn ông lao từ trên tầng xuống giữ chặt lấy cánh tay của Đào Đào, kêu cô ta đừng nói nữa.
"Tổ trưởng Lâm này, chúng tôi chỉ đứng ở bên này nói chuyện chứ không chỉ đích danh tên họ ai nhé, con gái anh không có phép tắc như thế, dám chỉ thẳng vào người lớn mà chửi, bộ nó không có giáo dục à?"