Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1225 - Chương 1225: Trong Các Anh, Ai Có Bằng Lái Rồi

Chương 1225: Trong Các Anh, Ai Có Bằng Lái Rồi Chương 1225: Trong Các Anh, Ai Có Bằng Lái RồiChương 1225: Trong Các Anh, Ai Có Bằng Lái Rồi

Tô Niệm Tinh nhướng mày: "Được đấy, chị liên hệ với ông ta đi, hôm nay vừa vặn tôi đang rảnh."

Chị Vân lập tức lấy sổ danh bạ ra bấm máy, đối phương hẹn gặp mặt tại một club, thời gian là nửa tiếng nữa.

Tô Niệm Tinh nghe được địa chỉ bèn nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đi qua bên đó vừa vặn là nửa tiếng.

Cô giao phim lại cho mấy hàng xóm rồi dẫn các vệ sĩ ngồi lên taxi.

Tô Niệm Tinh bảo mấy người Đại Đao: "Trong các anh, ai có bằng lái rôi?"

Có hai người giơ tay: "Tôi cóI"

Tô Niệm Tinh cười bảo: "Đợi tôi từ châu Âu về sẽ mua một chiếc xe, chứ cứ bắt xe taxi như vậy lại có hơi bất tiện."

Đại Đao hồ hởi hỏi: "Bà chủ, cô định mua xe gì thế? Xe .Jeep hay là Lincoln Limousine?"

"Xe của An Bác chính là xe .Jeep, cốt là để thuận tiện cho điều tra phá án, tôi không thích lắm. Tôi vẫn thích loại nào tinh tế và bên hơn, nghe nói xe của Quách Vân Khởi còn lắp cả kính chống đạn, tôi cũng phải lắp luôn. Chứ tôi nổi tiếng như thế, chắc chắn có rất nhiều người nhòm ngó."

Đại Đao gật đầu, nên là như thế.

Một nhóm người đi tới club, Tô Niệm Tinh đã gặp phú hào, mới đầu, cô cũng không có phản ứng gì cả, chẳng qua chỉ là tới tìm cô xem bói mà thôi, thẳng cho đến khi đối phương muốn cô xem bói về đất cát.

Tô Niệm Tinh sững sờ một lúc rất lâu rồi mới từ chối yêu cầu của ông ta: "Tôi đã ký hợp đồng với Hà tiên sinh rồi, giờ tôi chỉ có thể bói về xu hướng bất động sản cho ông ta thôi, thật sự xin lỗi"

Phú hào đại khái cũng không ngờ cô đã tới tận đây rồi mà vẫn không xem bói cho, ông ta híp mắt lại: "Cô biết tôi là ai không?”

Tô Niệm Tinh thành thật lắc đầu vì cô không biết thật.

Hương Giang có rất nhiều phú hào thích im hơi lặng tiếng phát tài, khiêm tốn làm việc, chứ chưa từng lộ mặt ra trước truyên thông bao giờ.

Phú hào quan sát cô rồi đột nhiên phì cười: "Hà tiên sinh mà cô nói chẳng qua chỉ là một thương nhân kinh doanh nhỏ lẻ, mỗi năm cũng chỉ xây được một đến hai tòa nhà. Còn cô xem bói cho tôi thì tiền bạc mà tôi cho cô sẽ gấp ba lần ông ta đấy! Cô cứ suy nghĩ cho kỹ đi!"

Ông ta nói một cách hiên ngang mạnh mẽ nhưng Tô Niệm Tinh lại không có cách nào chấp nhận được.

"Tôi đã đồng ý với Hà tiên sinh và cũng đã ký hợp đồng rồi. Nếu vi phạm hợp đồng thì tôi sẽ phải đền tiền. Cái nghề bói toán này rất chú trọng vào danh dự. Nếu tôi hủy bỏ hợp đồng chỉ vì tiền bạc vậy sau này cũng sẽ thấy tiền mà sáng mắt, bán đứng ông. Ông chủ Châu kinh doanh phát đạt như thế, chắc hẳn sẽ càng hiểu lợi ích của chữ tín hơn tôi chứ nhỉ."

Kẻ tám lạng, người nửa cân, cô cũng nhét lại nguyên vẹn lời về cho ông ta.

Châu Phú Sinh cười một tiếng: "Lá gan của cô cũng không nhỏ đâu nhỉ."

Đám vệ sĩ phía sau ông ta đồng loạt đứng dậy chặn đường đi của đám người Tô Niệm Tỉnh.

Bàn về số lượng vệ sĩ thì năm người mà Tô Niệm Tinh dẫn tới thậm chí còn chưa đủ số lẻ của người ta nữa là, hơn nữa, mấy người này còn tràn đầy sát khí, mấy người Đại Đao thật sự không thể nào so lại được. Trong lòng Tô Niệm Tinh bắt đầu thấp thỏm, lẽ nào người này cũng là đại lão đã tẩy trắng sao?

Cô vội vàng cười nói: "Ông chủ, tôi có thể bói cho ông một quẻ, chỉ cần không phải bất động sản là được."

Châu Phú Sinh rất hài lòng về độ thức thời của cô: "Được! Cô bói cho cá nhân tôi một quẻ đi, xem tài lộ tương lai của tôi ở đâu."

Tô Niệm Tinh đi đến trước mặt ông ta rồi giơ tay đụng vào tay trái của đối phương, một lúc sau cô mới buông tay ra.

Châu Phú Sinh không mở miệng mà chỉ im lặng quan sát cô, nhìn cô lấy công cụ ra bận tới bận lui, mới đầu là lắc cái mai rùa kia, sau đó lại bấm ngón tay, tiếp đấy lại nhìn chằm chằm vào tướng mặt của ông ta, sau đó còn bói chữ.

Sau nửa tiếng, cuối cùng Tô Niệm Tinh mới bói xong.

Cô ném một trái bom xuống trước: "Hạng mục đầu tư trong tương lai của Châu tiên sinh nằm ở bốn phương diện: Một là sòng bạc, hai là trung tâm giải trí, ba là bất động sản và bốn là điện ảnh."

Châu Phú Sinh gật đầu: "Cô nói tiếp đi."

Chuyện này không tính là gì cả vì dù sao đó cũng là sản nghiệp công khai minh bạch rồi.

Tô Niệm Tinh loại bỏ hai hạng mục đầu tiên: "Chúng ta chỉ nói đến bất động sản và điện ảnh thôi. Theo như tôi được biết thì vận may khi đầu tư bất động sản của ông không được tốt cho lắm, tương lai sẽ bị lỗ."
Bình Luận (0)
Comment