Chương 1248: Đã Tìm Được Hứa Thiếu Phú Chưa
Chương 1248: Đã Tìm Được Hứa Thiếu Phú ChưaChương 1248: Đã Tìm Được Hứa Thiếu Phú Chưa
"Cậu ta đã thăng chức lên làm giám sát thực tập và được điều đến tổ phòng chống mại dâm rồi." Giám sát Lương nở nụ cười với cô: "Bây giờ Đại Lâm đang là tổ trưởng, Thục Huệ cũng đã lên làm điều tra viên cao cấp."
Trên gương mặt Tô Niệm Tinh hiện ra ý cười: "Tất cả đều thăng cấp hết, thật tốt quá."
Giám sát Lương cười bảo: "Trước đây công việc vẫn luôn bận rộn, anh muốn mời bọn họ cùng đến sườn núi tổ chức BBQ, em có thời gian rảnh không?”
"Có chứ, hai tháng sau em mới phải qua Mỹ quay phim, anh cứ chốt ngày đi nhé."
"Để anh hỏi bọn họ trước đã, họ vừa mới tiếp nhận một vụ trọng án nên có khả năng phải đợi điều tra vụ án xong mới có thể qua được." Nét mặt của giám sát Lương trong hơi lo lắng.
Tô Niệm Tinh không để ý đến biểu cảm của anh mà thuận miệng hỏi: "Gần đây Hương Giang yên bình quá nhỉ? Đã tìm được Hứa Thiếu Phú chưa?"
"Hứa Thiếu Phú không tiếp tục gây án, phía cảnh sát vẫn đang tiếp tục điều tra nhưng gần đây có xảy ra mấy vụ tự sát” Giám sát Lương thuận miệng nói: "Nạn nhân vừa rồi phỏng chừng cũng là tự sát."
Vụ tự sát trước đó cũng do tổ của đám người Đại Lâm tiếp nhận nhưng mãi mà vụ án vẫn chưa điều tra xong. Trừ phi vụ án được xác định là án chưa giải quyết, còn không thì Đại Lâm không có khả năng nhận vụ án khác. Mà nạn nhân trong vụ này lại giống với vụ án trước đó cho nên mới gộp lại xử lý.
Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn ra bên ngoài, trời lại bắt đầu đổ mưa: "Đoạn vừa rồi rất hẻo lánh, người này lại vượt đường xá xa xôi, chạy lên tận núi rồi nhảy xuống tự sát sao? Suy nghĩ tự sát của nạn nhân cũng rất kiên quyết đấy."
"Mấy vụ trước đó đều là nhảy lầu, toàn là nhảy từ trên tòa nhà rất cao xuống, thảm trạng kinh khủng lắm, cho nên ý định tự tử đều rất kiên định." Giám sát Lương lại bổ sung thêm.
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: "Tại sao bọn họ lại nhảy lâu? Có chắc chắn là tự sát không?”
"Bộ phận giám định khẳng định là tự sát, tổ trọng án cũng đã điều tra qua bối cảnh của nạn nhân rồi, hoặc là vay nợ lãi suất cao, hoặc là chơi cổ phiếu mất hết gia sản, hoặc là gia cảnh khốn khó."
Tô Niệm Tinh lấy làm kỳ lạ: "Nếu đã là tự sát vậy tại sao còn gộp án làm gì? Không phải nên điều tra riêng hay sao?”
Giám sát Lương dựng ngón cái với cô, khen cô suy nghĩ tỉ mỉ: "Mới đầu đúng là không hề gộp án, nhưng sau này điều tra ra được di thư mà nạn nhân viết gần như đều theo cùng một khuôn mẫu, rất giống bị người điều khiển."
Trường hợp kiểu này cho dù là ba mươi năm sau cũng không hiếm thấy, lấy một ví dụ đơn giản thế này: Có một người nhất thời nghĩ quẩn, tính nhảy lầu nhưng có người lại ở bên dưới hô lên: Không nhảy không phải người. ' Rồi từ đó bi kịch xuất hiện.
Giám sát Lương gật đầu, anh hé miệng, trông như muốn nói lại thôi.
Tô Niệm Tinh nghi ngờ: "Sao thế? Có phải có lời gì muốn nói với em không?”
"Trước đây không phải em vẫn luôn dùng thân phận của Lý Vân để tham gia vào các vụ án của tổ trọng án sao, em có hứng thú với vụ án này không?” Thật ra thì trong lòng anh không muốn cho A Tinh tham gia vào vụ án này, ngược lại cũng không phải vì anh có mâu thuẫn với Ngụy Tuấn Thông, mà là con mắt của Ngụy Tuấn Thông rất tinh, mỗi lần A Tinh biến thành Lý Vân đều thông qua hóa trang, nhưng gương mặt này của cô đã có độ nhận diện rồi, chỉ cần là người biết một chút về kỹ thuật hóa trang là có thể nhận ra cô ngay. Dù sau thì khi ấy Thục Huệ cũng đã nhận ra được.
Tô Niệm Tinh im lặng chừng vài giây rồi lắc đầu: "Vẫn nên bỏ đi, em không muốn làm Lý Vân nữa đâu. Ngụy Tuấn Thông kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào em, chỉ hận không thể đếm rõ ràng xem trên đầu em có bao nhiêu sợi tóc.
Nếu em hợp tác với anh ta thì chắc chắn lớp vỏ của em sẽ bị lộ ngay, anh ta cũng sẽ không giữ bí mật cho em như anh đâu, cho nên vẫn thôi đi thì hơn."
Giám sát Lương thấy cô suy nghĩ cặn kế cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Vậy ngày mai anh sẽ gửi đơn lên anh Nhất để hủy bỏ thân phận cố vấn trước đây của em."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Được."
Chiếc xe của bọn họ lái đến chân núi, giám sát Lương nhất định phải chăm chú hết sức lái xe, lúc gân đến khúc cua, đột nhiên chiếc xe đằng sau tăng tốc khiến anh giật nảy mình, lập tức đánh lái sang bên để tránh.