Chương 1249: Vừa Rồi Chúng Tôi Hơi Kích Động
Chương 1249: Vừa Rồi Chúng Tôi Hơi Kích ĐộngChương 1249: Vừa Rồi Chúng Tôi Hơi Kích Động
"Người gì đâu, sao đang khúc cua như vậy còn dám vượt chứ?" Tô Niệm Tinh không nhịn được mà muốn chửi mẹ kiếp.
Giám sát Lương vẫn đi theo trước xe đằng trước, thẳng cho đến khi con xe đó dừng lại, anh cũng đỗ xe lại trước cửa nhà mình rồi nghiêng đầu quan sát người bên trong xe, vậy mà lại là bên môi giới dẫn khách tới xem nhà.
Thời tiết xấu như thế mà vẫn tới xem nhà, Tô Niệm Tinh cũng đến cạn lời.
Vừa rồi suýt chút nữa đã xảy ra chuyện, giám sát Lương không có khả năng coi như không biết nên lập tức đi lên cảnh cáo bọn họ: "Đoạn đường ban nãy hoàn toàn không thích hợp để đổi đường, cách làm vừa rồi các anh là vi phạm luật rồi đấy!"
Bên môi giới dẫn người tới xem nhà và cũng chính là tên tài xế lái xe ban nãy lập tức xin lỗi giám sát Lương: "Vừa rồi chúng tôi hơi kích động, xin lỗi."
Hai tay anh ta chắp lại, rõ ràng là không muốn làm lớn chuyện này.
Tô Niệm Tinh liếc mắt quan sát hai người đứng sau anh ta, hai mắt dân híp lại.
Lúc cô nhìn đối phương thì hai người kia cũng đang nhìn cô, đôi mắt của người phụ nữ trong số đó lóe sáng, hỏi Tô Niệm Tinh với vẻ không chắc chắn: "Cô chính là đại sư Tô Niệm Tinh phải không?”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ rồi gật đầu: "Đúng."
"Tôi rất thích chương trình của cô, cô bói toán thật sự rất chuẩn, liệu tôi có thể mời cô bói cho mình một quẻ được không?"
Hôm nay Tô Niệm Tinh vẫn chưa xem bói cho người nào cả, nếu đã có người chủ động tìm tới tận cửa vậy cô cũng sẽ không từ chối: "Được chứ, nhưng tôi xem bói rất đắt, một quẻ hơn hai vạn đó."
Người phụ nữ kinh ngạc há hốc mồm, cô ta quay đầu ôm cánh tay của người đàn ông rồi làm nũng, muốn kêu đối phương bỏ ra số tiền đó.
Người đàn ông liếc mắt quan sát Tô Niệm Tinh, trong ánh mắt mang theo vài phần thăm dò, cuối cùng, anh ta hất tay người phụ nữ ra rồi quát một tiếng với vẻ mất kiên nhẫn: "Đầu óc cô bị chập mạch à? Một quẻ bói hơn hai vạn? Cô có chỗ nào đáng giá nhiều tiền như thế không?”
Người phụ nữ bị vẻ mặt nổi giận đùng đùng của người đàn ông dọa sợ mất hồn mất vía, vội vàng nhận lỗi.
Tô Niệm Tinh mỉm cười với cô ta: "Hôm nay tâm trạng của tôi tốt, thế này đi, tôi bói cho cô một quẻ miễn phí."
Miễn phí?
Hai mắt của người phụ nữ sáng ngời, vừa định đồng ý thì người đàn ông kia lại nhìn Tô Niệm Tinh, sau đó quay đầu kéo cánh tay của người phụ nữ, nói với bên môi giới: "Đi mau! Không phải nói muốn xem nhà hay sao?"
Bên môi giới nhiều lần xin lỗi giám sát Lương sau đó ba người họ đi vào căn biệt thự trước mặt.
Giám sát Lương quay người định rời đi, nhưng đi được vài bước lại thấy Tô Niệm Tinh vẫn bất động, anh gọi cô một tiếng: 'A Tinh? Sao thế?"
Tô Niệm Tinh thu lại tâm nhìn rồi khoác cánh tay của giám sát Lương: "Tướng mặt của người đàn ông kia hung dữ lắm, mặt mày hung tợn, gân xanh lồi lên, phỏng chừng là sắp tới sẽ phạm tội đó, anh có thể phái người trông chừng anh ta."
Cho dù không quay đầu lại thì giám sát Lương vẫn có thể cảm giác được lưng mình như bị gai đâm, anh vỗ vào mu bàn tay của cô: "Được, cứ giao cho anh đi.....
Vào trong biệt thự, phòng ốc đã được quét dọn sạch sẽ, toàn bộ đồ trang trí mềm đều đã được sắp xếp xong, thậm chí bên trong và bên ngoài nhà còn kê bồn hoa đủ loại.
"Khi nào thì vào đây ở vậy?" Tô Niệm Tinh đi tham quan cả trên lẫn dưới tầng một lượt, vật thực trông càng đẹp và trực quan hơn bản vẽ.
"Vừa mới trang trí xong, cần phải để thông gió từ một năm trở lên thì vào ở mới thoải mái hơn được." Giám sát Lương cười với cô: "Nhưng thi thoảng chúng ta có thể vào đây tụ tập, chứ căn nhà đang ở hiện tại nhỏ quá, không thích hợp tập trung ăn uống."
Tô Niệm Tinh gật đầu, bên đó quả thật rất nhỏ.
Cô đi ra đằng sau căn biệt thự, bên này có cả hồ bơi, bây giờ đã được dọn dẹp sạch sẽ nhưng vẫn chưa xả nước vào.
Giám sát Lương cười nói: "Hiện giờ thời tiết vẫn chưa đủ nóng, nếu em muốn bơi thì có thể đợi thêm một tháng nữa."
Tô Niệm Tinh càng nhìn lại càng thấy hài lòng, nếu sau này vào đây ở, có phong cảnh xinh đẹp ở xung quanh, ngày nào cũng giống như đi nghỉ mát, thật sự quá sảng khoái luôn.
Giám sát Lương đi vào nhà bếp, anh đã mua thức ăn đặt sẵn vào trong tủ lạnh từ trước: "Đã đói chưa? Bây giờ anh nấu cơm cho em ăn, em ngồi xem tivi một lúc đi."
Tô Niệm Tinh gật đầu.