Chương 1279: Nói Rồi Thì Anh Ta Có Thể Làm Được Gì?
Chương 1279: Nói Rồi Thì Anh Ta Có Thể Làm Được Gì?Chương 1279: Nói Rồi Thì Anh Ta Có Thể Làm Được Gì?
Vậy mà cô ta lại đáp là 'có.'
Một chữ nhẹ bãng ấy đã khiến anh ta trở thành trò cười cho toàn giới. Một khắc ấy, trái tim anh ta lạnh hẳn đi.
Anh ta đã tốn nhiều công sức như vậy, vất vả lắm mới thuyết phục được nhân chứng lên tòa, nưng chỉ một chữ nhẹ bẫng đó của cô ta mà toàn bộ nỗ lực của anh ta đều đổ sông đổ bể hất.
Anh ta thật sự cảm thấy vô cùng nực cười.
Anh ta mới chất vấn bọn họ tại sao lại làm như vậy?
Người nhà nạn nhân mới giải thích với vẻ mặt vô cùng áy náy, đối phương đã cho bọn họ năm mươi vạn, mong rằng anh ta có thể hiểu cho bọn họ.
Hiểu cho?
Chỉ vì năm mươi vạn cỏn con mà bọn họ ném tôn nghiêm của anh ta xuống đất để chà đạp, lại còn muốn anh ta tôn trọng?
Khi ấy anh ta tức đến mức đổ bệnh một trận.
Sau đó anh ta cũng không còn nhận CASE của người nghèo nữa vì không muốn cho mấy con quỷ nghèo vừa nghèo vật chất vừa nghèo tinh thần ấy cơ hội đâm sau lưng mình nữa. Anh ta chỉ nhận CASE của người giàu, sau này phải tốn rất nhiêu tâm cơ mới có thể từng bước leo lên được địa vị ngày hôm nay. ...
Tô Niệm Tinh nói lại chi tiết nội dung mà mình đã bói ra được kia.
Ngược lại, Sở Chấn Hoa cũng không phủ nhận vì vụ việc này là chuyện đã xảy ra trong quá khứ. "Anh chỉ biết bọn họ nhận tiền rồi đâm sau lưng anh nhưng lại không biết phú nhị đại kia đã bắt cóc em trai của cô ta, đứa bé ấy mới có sáu tuổi thôi. Lễ nào cô ta còn có thể bỏ mặc tính mạng của em trai mình hay sao?" Tô Niệm Tinh nhìn chằm chằm vào anh ta: "Nếu là anh thì anh sẽ chọn thế nào?"
Sở Chấn Hoa theo bản năng phản bác: "Không thể nào!"
Nếu thật sự là như thế vậy tại sao bọn họ không nói cho anh ta biết?
Nhưng nếu nghĩ kỹ lại cũng sẽ hiểu thôi, chuyện đó làm sao có thể nói cho anh ta biết được chứ?
Nói rồi thì anh ta có thể làm được gì?
Anh ta chỉ là một luật sư, mà cho dù cảnh sát có tới thì cũng không có cách nào cứu được đứa trẻ về chỉ trong một ngày.
"Không có chuyện gì là không có khả năng cả." Tô Niệm Tinh đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống anh ta: "Anh có thể đi kiểm tra, mong là anh nói được làm được."
Sở Chấn Hoa không tin, anh ta về nhà lục tìm hồ sơ cũ ngày xưa ra, vất vả lắm mới tìm được bộ hồ sơ đó ở dưới tâng cuối cùng, bên trên này có thông tin về gia đình kia, anh ta dựa vào địa chỉ trên này để tìm tới cửa.
Lúc Sở Chấn Hoa đang bận rộn thì Tô Niệm Tinh ngồi lên xe, lái đi được nửa tiếng thì cô nhận được điện thoại của giám sát Lương, mời cô đến nhà hàng ăn cơm.
Cô quả quả quyết chuyển hướng.
Đây là một nhà hàng cao cấp, giám sát Lương đã đặt chỗ trước rồi, anh thuê hẳn một phòng bao.
Sau khi mở cửa phòng bao, bên trong có vài người đàn ông mà cô không quen biết đang ngồi đó, đương nhiên cũng có cả Tô Ngọc Bạch mà cô quen và Lý Lê Giang đã từng nhìn thấy trên truyên thông nữa.
Giám sát Lương đứng dậy giới thiệu với cô: "Mấy vị này là luật sư của La Quyên."
Anh gõ hai cái vào mu bàn tay của cô, Tô Niệm Tinh đột nhiên phản ứng lại được, mấy vị luật sư này đều được La Quyên mời tới với giá rất cao.
Còn sở dĩ tìm Lý Lê Giang phỏng chừng là vì bọn họ có cùng chung một kẻ thù đi.
Lý Lê Giang là thương nhân, cho dù ông ta có kiếm tiên dễ dàng đến thế nào thì tiền của người ta cũng không phải lá cây rụng đầy đất.
Hứa Thiếu Phú bắt cóc con trai ông ta, ép ông ta phải trả sáu trăm triệu tiền chuộc. Trước đó ông ta sợ đập chuột vỡ bình mới không làm được gì đối phương. Nhưng Hứa Thiếu Phú đã bị cảnh sát đại lục bắt lại rồi, với luật pháp nghiêm ngặt ở đại lục, anh ta có còn mạng để trở ra hay không cũng là chuyện khó nói lắm.
Hứa Thiếu Phú thì không cần thiết phải nói nữa rồi, còn La Quyên muốn cầm tiền tiêu dao ngoài vòng pháp luật thì ông ta không có khả năng để yên cho đâu.
Giám sát Lương giới thiệu mấy vị luật sư này cho Tô Niệm Tỉnh.
Mấy vị luật sư này đều là những nhân vật mắt nhìn tứ phía, tai nghe tám hướng, cho dù có là người không mê tín dị đoan như Sở Chấn Hoa còn từng nghe nói tới danh tiếng của Tô Niệm Tinh thì thôi, hiển nhiên bọn họ cũng sẽ không ngoại lệ.
Sau khi giám sát Lương giới thiệu xong, bọn họ đều đứng dậy chào hỏi với vẻ thận trọng.