Chương 1291: Thật Ra Anh Có Thể Trùm Đầu Bọn Họ Lại
Chương 1291: Thật Ra Anh Có Thể Trùm Đầu Bọn Họ LạiChương 1291: Thật Ra Anh Có Thể Trùm Đầu Bọn Họ Lại
Mấy tiểu lâu la này đều đã lăn lộn trong cái ngành này lâu rồi, bọn họ đã sớm học được cách phải đối phó với cảnh sát thế nào, miệng người nào cũng câm như hết, không chịu khai ra cấp trên.
Thẳng cho đến khi giám sát Lương lục soát ra được ma túy từ nơi ở cửa bọn họ, cộng thêm cả nhân chứng thì việc ngồi tù đã chắc như ván đã đóng thuyền.
Vì thế, bắt đầu có tên tiểu lâu la lâm trận phản chiến, khai hết toàn bộ những thông tin mà mình biết ra.
Lô ma túy đầu tiên đã được rải đi một phân rồi, số còn lại cũng đã bị cảnh sát lục soát ra được.
Ngược lại, có một tên tiểu lâu la nói ra được một thông tin hữu dụng, số ma túy của gã đã rải hết cho nên mới xin của cấp trên, đối phương đồng ý nửa tháng sau sẽ cho gã hàng mới.
Điều này cũng có nghĩa là trước đó giám sát Lương vẫn chưa kiểm tra hết hoàn toàn nhóm khách vượt biên và tàu vượt biên, vẫn còn con cá lọt lưới.
Hương Giang là một hòn đảo, xung quanh toàn là nước, có hơn một con đường có thể tiến vào, có một nơi nào đó quản lý lỏng lẻo cũng là chuyện rất bình thường.
Đừng nói là giám sát Lương có một trăm năm mươi nhân viên mà cho dù anh có là anh Nhất của đội cảnh sát, gọi hết toàn bộ ba vạn năm nghìn viên cảnh sát ra ngoài cũng không có cách nào trông chừng chặt chẽ ven biển được.
Cách duy nhất mà anh có chính là nhờ A Tinh giúp mình bói xem nửa tháng sau tàu sẽ cập bến cảng nào.
Nhưng anh lại không muốn để A Tinh xem chỉ tay cho bọn buôn ma túy kia, ai biết liệu mấy tên này có khai đao với cô hay không.
Nói thế nào thì trước đó trên báo cũng đã đăng tin A Tinh có thể bói ra hung thủ rồi, lỡ như mấy người này thật sự tin tưởng vậy đến ngay cả mạng của A Minh cũng không giữ nổi mất.
Cho nên anh muốn kêu A Tinh giúp mình ném lục hào kim tiền quẻ, xác định phương hướng là đủ rồi.
Tô Niệm Tinh biết được dự định của anh mới hơi chần chừ: "Thật ra anh có thể trùm đầu bọn họ lại, em chỉ cần sờ tay là được."
Tuy rằng bây giờ cô ném lục hào kim tiên quẻ đã tiến bộ hơn không ít nhưng tính giới hạn của nó lại quá cao.
Giám sát Lương dở khóc dở cười: "Mấy tiểu lâu la mà anh bắt kia chỉ biết được thông tin đại khái thôi chứ không biết quá nhiều. Em có bói cho bọn họ cũng vô dụng à. Chỉ có thành viên cấp cao và lão đại đứng sau mới biết khi nào tàu sẽ tới. Mà mắt của mấy người này rất tinh, gương mặt này của em đã có độ nhận diện quá cao rồi, bọn họ chắc chắn sẽ đoán ra được em muốn làm gì.'
Tô Niệm Tinh cũng sững sờ.
Phải rồi!
Mấy tên buôn ma túy này cũng không phải người bình thường, dễ bị lừa đâu. Việc mà bọn họ làm vốn chính là một vụ mua bán rớt đầu, thận trọng đã sớm khắc sâu vào trong xương cốt. Cô muốn nhân lúc hỗn loạn để ra tay xem bói là chuyện không quá có khả năng.
Cô lấy mai rùa ra: "Được, vậy xem đi!" Cô rửa tay trước, sau khi lắc xong mới chỉ về phía đông: "Phạm vi này vẫn quá lớn, em sẽ co hẹp giúp anh."
Không phải toàn bộ bờ biển đều có thể cập bến đỗ mà có vài chỗ có vách núi, hoàn toàn không thể leo được lên bờ, còn có vài chỗ thì là bờ cát trải dài vô tận, không tiện ẩn nấp. Bọn buôn ma túy sợ bị bắt cho nên nơi mà chúng chọn đều là bên bờ hoặc là rừng cây um tùm.
Giám sát Lương lấy bản đồ ra khoanh vùng những chỗ có thể ẩn nấp.
Tô Niệm Tinh dựa theo ký hiệu trên bản đồ để xem từng lần lượt.
Sau khi ném xong, cuối cùng cũng khóa chặt được ba mục tiêu.
Giám sát Lương cầm bản đồ đi bàn bạc với lãnh đạo. Mười ngày sau, bọn họ bắt đầu sắp xếp nhân thủ mai phục ở ba chỗ này, để nâng cao khí thế của cấp dưới mà anh thậm chí còn không về nhà, quyết định cùng mấy người này đi mai phục.
Liên tiếp mấy ngày không có tin tức khiến Tô Niệm Tinh rất sốt ruột nhưng lại không có cách nào cả, chỉ có thể mỗi ngày chạy đến các cửa hàng lọc toàn bộ nhân viên một lần.
Chớp mắt cái đã đến chủ nhật, Tô Niệm Tinh dựa theo lời hẹn đến xem bói cho Hà tiên sinh để giúp ông ta chọn đất, lúc về đường Paterson mới biết được một tin.
"Là hàng xóm nhà em họ của con trai của anh học tôi, bọn họ sống ở ven biển, nghe nói đêm hôm qua có tiếng súng vang lên, kéo dài hẳn mười phút luôn nhé. Lá gan của bọn họ nhỏ, không dám sáp tới xem kỹ nhưng đợi khi tiếng súng hết rồi là nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát luôn."