Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1292 - Chương 1292: Có Phải Cảnh Sát Đi Bắt Người Vượt Biên Không

Chương 1292: Có Phải Cảnh Sát Đi Bắt Người Vượt Biên Không Chương 1292: Có Phải Cảnh Sát Đi Bắt Người Vượt Biên KhôngChương 1292: Có Phải Cảnh Sát Đi Bắt Người Vượt Biên Không

"Có phải cảnh sát đi bắt người vượt biên không?" Mấy hôm nay chú An cũng đã nghe không ít hàng xóm nhắc đến chuyện này: "Đợt trước không phải cảnh sát vẫn luôn lùng bắt hay sao?"

Chú Minh cảm thấy không giống cho lắm: "Bắt người vượt biên cần phải nổ súng nữa sao?"

Chú An bị ông ta chặn họng.

Đúng rồi, cho dù thật sự bị cảnh sát bắt thì cùng lắm bọn buôn người cũng chỉ ngồi tù ba năm mà thôi, còn nếu nổ súng bắn chết cảnh sát thì phải gánh thêm một tội, thấp nhất cũng phải ngồi tù tám năm.

Các hàng xóm coi đây như tin đồn mới, còn Tô Niệm Tinh thì lại để trong lòng.

Cô không tiện tiến vào đồn cảnh sát với thân phận người nhà vì làm thế rất giống lấy việc công làm việc tư.

Chẳng qua cô lại gặp được Quan Thục Huệ ở quán ăn.

Gần đây tổ trọng án không có vụ án gì lớn nên thời gian ăn cơm khá là xông xênh. Cô ta không đặt giao hàng mà đích thân chạy tới quán ăn, vừa trông thấy Tô Niệm Tinh là cô ta lập tức chào hỏi.

Tô Niệm Tinh hỏi thăm tin tức từ cô ta: "Tôi nghe nói cảnh sát đã bắt được không ít người ở ven biển, có phải là An Bác dẫn người đi bắt không?"

Quan Thục Huệ cũng chỉ biết nhiều hơn Tô Niệm Tinh có một chút xíu như vậy thôi, bây giờ cô ta trực thuộc tổ trọng án của đảo Hồng Kông, còn giám sát Lương thuộc phòng điều tra và phòng chống ma túy, lại còn thuộc tổng bộ cảnh sát Hương Giang, hai người hoàn toàn không ở cùng một nơi. Cô ta chỉ nghe các đồng nghiệp nhắc tới: "Đúng là sir Lương bắt đó, nghe nói còn lục soát ra được không ít ma túy, cảnh khuyển của tổ trọng án chúng tôi đều bị điều qua bên đó giúp hết rồi."

Tô Niệm Tinh thở phào một hơi nhẹ nhõm....

Buổi tối, giám sát Lương vẫn không về nhà như cũ, thẳng cho đến khi Tô Niệm Tinh dậy chạy bộ buổi sáng và quay về mới phát hiện ra anh đã về.

Cách một phòng tắm, cô hỏi anh có phải đã điều tra xong vụ việc đó rồi không?

"Lần này có thể bắt được lão đại đứng sau màn thành công không?

Bên trong truyền ra tiếng nước róc rách, sau khi tắm xong, giám sát Lương quấn khăn tắm đi ra ngoài, tóc tai vẫn còn đang nhỏ nước, anh cười khổ một tiếng: "Nào có nhanh như vậy chứ! Miệng của mấy người này kín khủng khiếp."

Tô Niệm Tinh nhận lấy cái khăn trong tay anh rồi giúp anh lau tóc: "Nếu không thể bắt được lão đại đứng đằng sau, vậy đợi trận này qua rồi, ma túy sẽ mọc lên ầm ầm như nấm sau mưa cho mà xem."

Đương nhiên giám sát Lương cũng biết mấy đạo lý này rồi: "Phần lớn người tham gia vận chuyển ma túy đều đã khai nhận cả rồi, chỉ có tay buôn lớn nhất, anh Hào là không chịu khai."

Tô Niệm Tinh lấy làm kỳ lạ: "Anh ta không muốn giảm nhẹ án hay sao?"

Lần này hàng vận chuyển đến nhiều như thế, cho dù luật pháp Hương Giang lỏng hơn ở nội địa một chút nhưng ít nhất cũng phải ngồi tù đến hai mươi năm. Sau khi ra ngoài thì người cũng phế luôn rồi.

Còn nếu hợp tác với cảnh sát, chuyển thành người chỉ điểm thì có thể lập công chuộc tội, lúc lên tòa cũng có thể được giảm nhẹ mức án, nhưng tại sao anh ta lại không muốn làm?

Trừ phi là có điều kiêng dè.

Giám sát Lương thở dài một tiếng: "Anh ta có người thân đang nằm trong tay mấy người kia, nếu giờ khai ra thì người thân của anh ta chắc chắn sẽ mất mạng."

Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời: "Nói cách khác là mấy người này bị bắt, người nhà của anh ta cũng bị bắt cóc để uy hiếp anh ta. Tuy anh là cảnh sát phòng chống ma túy nhưng không nhất thiết phải kiêng dè mấy tội danh kia, cứ trực tiếp bắt người đứng đẳng sau ra không phải là được rồi sao?"

Giám sát Lương hơi sững sờ, sau đó cũng hiểu ra dụng ý của cô, cô đang muốn xem bói cho mấy nghi phạm kia: "Thế sao mà được?"

"Không có gì không được hết, anh có thể trùm đầu mấy người kia lại, em chỉ cần đụng vào tay anh ta một cái thôi là có thể bói ra được rồi."

Giám sát Lương nghĩ đến tính khả thi của phương án này, đám người bị bắt lần này đều là bắt ngay tại hiện trường, cho nên kiểu gì cũng sẽ ngôi tù.

Nếu nghi phạm không nhìn thấy mặt của A Tinh vậy có lẽ thật sự khả thi đấy.

Giám sát Lương nhanh chóng sắp xếp cho Tô Niệm Tinh xem bói cho hung thủ, để không bị những cảnh sát khác phát hiện ra mà Tô Niệm Tinh lại hóa trang thành thân phận của Lý Vân để tiếp cận nghi phạm.
Bình Luận (0)
Comment