Chương 1306: Đại Kết Cục 6
Chương 1306: Đại Kết Cục 6Chương 1306: Đại Kết Cục 6
Ông ta thậm chí còn không ngại lôi mình ra làm ví dụ, lúc ông ta còn trẻ cảm thấy bà kế rất hiểu ý người, là một người phụ nữ tốt. Nhưng khi tuổi tác lớn rồi, sau khi tình cảm dần hao mòn, ông ta không còn tình cảm với bà ta nữa nên ngay cả đứa con trai mà bà ta đẻ ra cũng có thể tùy tiện vứt bỏ.
Kiếp trước tại sao Tô Niệm Tinh lại hẹn hò với hết người này đến người khác?
Bởi vì cô muốn kiểm chứng xem lời mà ông nội nói có phải thật hay không?
Trên thực tế, ông nội cô nói đúng.
Cô có tiên, nếu như kết hôn với một người đàn ông có điều kiện không bằng cô thì cô phải đề phòng đối phương cả đời, tránh cho bị đối phương hại mất tất cả.
Còn nếu cô tìm một người đàn ông có điều kiện tương đương với mình để kết hôn thì phải chịu đựng cái thói trăng hoa của bọn họ, mà cô lại không thích bầu không khí là vợ chồng nhưng không giống vợ chồng, anh em tính toán lẫn nhau ở những gia đình khác.
Nếu cô không xuyên việt thì sẽ giống như kế hoạch mà ông nội sẽ vạch ra cho cô, mua hai tinh trùng và đẻ hai đứa con, là một người mẹ đạt tiêu chuẩn, nhưng về phương diện sinh hoạt đời tư thì cô vẫn sẽ hen hò với bạn trai, gia đình và tình cảm của cô phải tách ra.
Nhưng cô đã xuyên việt rồi, không còn gia thế khiến người tự hào nữa, cũng không có ông nội và cha mẹ thương cô mà chỉ có một mình cô, hơn nữa, cô còn chẳng có gì cả. Vất vả lắm cô mới liều được đến hiện tại, cô dựa vào hai bàn tay trắng để lập nghiệp, giờ còn muốn tuân thủ lời hứa đó nữa không?
"A Tỉnh? Em sao thế?"
Đầu óc Tô Niệm Tinh bị hai thứ tình cảm quấy phá, một bên là lý trí, hình ảnh cô được ông nội dạy dỗ từ nhỏ đang nhắc nhở cô, một bên khác là tình cảm, giọng nói đó đang khuyên cô nên trân trọng người trước mắt.
Giám sát Lương chắc chắn là một người đàn ông tốt nhất trên đời này, anh sẽ không cô phụ cô.
Cô đỡ anh dậy: "Nếu chúng ta kết hôn, em sẽ đẻ hai đứa con, đứa thứ nhất họ Tô, đứa thứ hai họ Lương, anh có bằng lòng không?”
Một đứa không theo họ anh thì không được, công việc của cô bận như thế, còn phải bay khắp thế giới nữa, bình thường người trông nom các con chắc hẳn sẽ là giám sát Lương.
Giám sát Lương hơi sững sờ, trên gương mặt không che giấu được vẻ tổn thương, ngón tay cầm nhẫn của anh siết chặt lại, khi nhìn cô, trong mắt anh hiện thêm vài phần cảm xúc khó nói: "Anh Tinh, anh không thích đấu đá đâu."
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, còn chưa đợi cô kịp nghiền ngẫm kỹ lời nói của anh thì lại nghe thấy anh nói tiếp: "Em cho con mang họ Tô là vì muốn tranh cổ phần của xưởng đóng tàu sao?”
Chẳng trách mà anh lại có suy nghĩ như vậy, tuy rằng Hương Giang cũng có nữ giới sẽ tranh quyền trong dòng họ nhưng bình thường chỉ có hai kiểu người đi tranh thôi.
Một là con gái một, từ nhỏ đã được cha mẹ yêu thương, được cha mẹ nuôi dạy như con trai, muốn thừa kế huyết mạch của gia tộc. Kiểu con gái này sẽ được nuôi dạy như một đứa con trai nên hiển nhiên cũng phải gánh vác trách nhiệm tương xứng rồi.
Thứ hai là nữ giới độc lập. Kiểu người này hoặc là không tìm được người bạn trai mà mình thích, hoặc là hoàn toàn không muốn hẹn hò. Bọn họ sẽ mua tỉnh trùng, sinh con và nuôi con một mình, hiển nhiên họ của con cũng sẽ theo họ mẹ.
A Tinh sinh trưởng trong một gia đình trọng nam khinh nữ, nữ giới được sinh ra trong kiểu gia đình như vậy chỉ hận không thể cách xa gia đình, đến ngay cả họ còn không chịu nhận thì thôi, làm sao có khả năng sẽ cho con theo họ mình được chứ. Rõ ràng là cô không phù hợp với cả hai trường hợp trên.
Vậy mục đích cô cho con theo họ Tô chỉ có thể là vì muốn tranh cổ phần trong tay Tô Ngọc Bạch mà thôi.
Tô Ngọc Bạch có bốn đứa con gái, lúc vợ đẻ đứa thứ năm một xác hai mạng cho nên ông ta mới từ bỏ dự định sinh con trai, nhưng thật ra từ trong xương cốt ông ta vẫn trọng nam khinh nữ, bằng không lúc trước cũng sẽ không ép Tô Tú Huệ phải chuyển ngành, vì vậy mà Tô Tú Huệ mới oán trách ông ta suốt hơn ba mươi năm.
Trong kế hoạch của Tô Ngọc Bạch, ông ta sẽ chia phần lớn cổ phần của xưởng đóng tàu cho gia đình đứa con rể thứ hai.
Nhưng nếu như có thêm một đứa cháu ruột họ Tô thì giám sát Lương có thể khẳng định được rằng lòng của ông ngoại chắc chắn sẽ loạn, mà chú hai vẫn luôn coi mình thành người thừa kế sẽ nghĩ thế nào đây?
Ông ta sẽ làm thế nào?