Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1315 - Chương 1315: Phiên Ngoại 7

Chương 1315: Phiên Ngoại 7 Chương 1315: Phiên Ngoại 7Chương 1315: Phiên Ngoại 7

Tô Ngọc Bạch đi tới hỏi tình trạng của cô, giám sát Lương lần lượt đáp lời: "Quá trình đẻ cũng coi như thuận lợi, sau này chú ý phục hồi sau sinh là được."

Sau khi hàn huyên được một lúc mới hỏi đến vấn đề đứa con đã có tên hay chưa.

Giám sát Lương gật đầu: "Đã đặt tên cúng cơm rồi ạ, con trai tên là Lương Thần, con gái là Lương Âm."

Tô Ngọc Bạch lẩm nhẩm mấy câu: "Lương Thần, Lương Âm? Có phải quá đơn giản rồi không?"

Không đợi giám sát Lương kịp trả lời thì đột nhiên ông ta sững sờ: "Tên cúng cơm? Vậy chính là Thần Thần với Âm Âm à?"

Người Hương Giang đặt tên cúng cơm thường là từ lấy, gọi như vậy nghe sẽ càng thân thiết hơn.

Giám sát Lương lắc đầu: "Không ạ, tên cúng cơm là Lương Thần và Lương Âm, không phải láy đâu ạ""

Tô Tú Dung có hơi khó hiểu: "Tên cúng cơm cũng không cần phải trịnh trọng như vậy đâu cháu."

Giám sát Lương lại nói tiếp: "Cháu với A Tinh đã bàn với nhau cả rồi, tên thật sẽ theo họ cô ấy, còn tên cúng cơm theo họ cháu, như vậy sẽ ổn thỏa hơn."

Dựa theo suy nghĩ của Tô Niệm Tinh thì tốt nhất là đợi ông ngoại tuyên bố xong quyền thừa kế tài sản rồi hãng để những người khác biết họ của hai đứa bé, như vậy sẽ không khiến phòng hai nghi ngờ bọn họ bụng dạ khó lường.

Nhưng giám sát Lương nghĩ đi nghĩ lại vẫn muốn khiến ông ngoại vui vẻ hơn một chút. Tuy rằng anh không vì ông ngoại nhưng có thể khiến ông ta vui vẻ thì cũng không có vấn đề gì cả. Ông ngoại vẫn luôn muốn có một đứa cháu kế thừa hương hỏa mà.

Đương nhiên là gia đình dì hai sẽ nghi ngờ dụng tâm của anh, có khả năng sẽ tức giận nhưng anh có thể thuyết phục ông ngoại tuyên bố quyền thừa kế tài sản sớm một chút, như vậy mối quan hệ sẽ không cứng ngắc.

Mà anh còn có chút suy tính thâm kín nữa. Tuy rằng anh sẽ không mang họ của con ra để đổi lấy cổ phần của công ty, nhưng nếu ông ngoại muốn cho cháu tài sản khác vậy anh cũng sẽ không từ chối. Dù sao thì ở Hương Giang, có tiên cũng tương đương với có địa vị mà.

Câu này vừa thốt ra đã khiến mọi người đều sững sờ, đến ngay cả Tô Tú Huệ cũng kinh ngạc rất lâu, không nói được gì cả.

Mà người kích động nhất ở đây lại chính là Tô Ngọc Bạch, ông ta gân như lập tức trợn tròn mắt, hai con mắt đục ngẩu bắn ra một tia sáng: "Cháu nói gì cơ? Họ Tô sao?”

Tô Tú Dung và Ngô Trung Diệu đều mang vẻ mặt nặng nề, hai người vẫn luôn coi xưởng đóng tàu thành vật sở hữu riêng của phòng hai, chính Tô Ngọc Bạch cũng nói như thế, nhưng bây giờ Lương An Bác lại muốn con mình mang họ Tô, ông cụ làm sao có khả năng không động lòng được chữ.

Cứ nhìn bàn tay của ông cụ run lên vì kích động đi là biết trong lòng ông ta chắc chắn sẽ dao động rồi.

So với phòng hai kinh hồn bạt vía, phòng bốn sững sờ thì phòng cả và phòng ba lại chỉ đơn giản là xem kịch hay. Vốn còn tưởng phòng hai đã nắm chắc thắng lợi rồi, nhưng ai ngờ khả năng đánh cờ của Lương An Bác lại cao siêu, vậy mà lại chơi ngay một chiêu này.

Hai vợ chồng lão tứ cũng thật gian trá, bình thường toàn trốn ở nước ngoài nhưng vào thời khắc mấu chốt lại chơi đại chiêu, khiến cho phòng hai quân lính tan rã.

Giám sát Lương thấy sắc mặt của mọi người đều thay đổi nhưng anh cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rofoil.

Anh nắm lấy tay của A Tinh rồi nói với mọi người: "A Tỉnh đã đồng ý với ông nội mình là sẽ duy trì hương hỏa cho nhà họ Tô, mà cháu với cha cháu đều không để ý đến họ của con cái, cho nên đứa bé này sẽ mang họ Tô của A Tinh, chứ không phải vì ông ngoại đâu ạ."

Giám sát Lương không ngại thừa nhận rằng anh thích tiên nhưng cũng không muốn ông ngoại hiểu lầm.

Nhưng cũng giống như mới đầu anh hiểu lầm A Tinh có dụng ý khác vậy, rõ ràng là những người khác cũng không tin vào lời giải thích của anh.

Đúng! Tất cả mọi người bao gồm cả Lương Nhã Tĩnh, không có một ai tìn vào lời của Lương An Bác hết, bọn họ không cho rằng anh để con mình mang họ Tô là vì Tô Niệm Tinh, cho dù anh có nhiều lần giải thích và nhấn mạnh đứa con theo họ mẹ thì bọn họ vẫn sẽ bằng lòng tin tưởng anh là vì Tô Ngọc Bạch hơn, nói một cách chính xác là vì tài sản.

Ba mươi tỷ đô la Mỹ, 238 tỷ đô la Hồng Kông còn có thể quyết định thống đốc Hương Giang năm sau là ai thì thôi, tài phú như vậy không có ai là không động lòng.
Bình Luận (0)
Comment