Chương 1322: Phiên Ngoại 14
Chương 1322: Phiên Ngoại 14Chương 1322: Phiên Ngoại 14
Tình hình lập tức loạn như cái chợ vỡ, các phóng viên nghe tin chạy tới còn chụp được rất nhiều ảnh.
Trong lúc nhất thời, cuộc chiến giành gia sản ở nhà vua tàu thủy đã ầm ñ đến mức người Hương Giang ai ai cũng biết.
Chớp mắt cái đã qua 72 tiếng, cuối cùng A Cảnh cũng đã tỉnh lại, chỉ là anh ta bị thương quá nặng nên tạm thời không có cách nào xuất viện, có điều, anh ta đã xá định được tên tài xế mà cảnh sát bắt được chính là người đã đâm mình.
"Anh đừng cau có như vậy nữa, càng vào thời điểm này thì anh càng phải phấn chấn vào. Chứ anh mặt nặng mày nhẹ như thế sẽ dọa sợ các con đấy, nếu sau này tui nhỏ không thân thiết với anh thì em cũng sẽ không giúp anh nói chuyện đâu đó.'
Trong phòng sinh, Tô Niệm Tinh trêu giám sát Lương vẫn luôn mặt nặng mày nhẹ.
Giám sát Lương nặn ra một nụ cười rồi chuyên tâm cho con uống sữa: "Em xem con bé uống giỏi biết bao."
Em bé uống sữa là bản năng rồi, cái này thì có gì mà phải khen?
Tô Niệm Tinh hơi buồn cười, cho một đứa uống xong lại cho đứa khác uống tiếp, sau đó mới đặt hai đứa trẻ lên giường sơ sinh, cuối cùng thì anh mới được thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Còn trướng nữa không?" Giám sát Lương liếc mắt nhìn ngực cô.
"Không trước, sau khi tiêm giảm sữa đã đỡ hơn rất nhiều rồi." Tô Niệm Tinh không muốn ngực mình chảy xuống cho nên không chịu nuôi con bằng sữa mẹ, sau khi em bé ra đời toàn uống sữa bột cả.
Nhưng trướng sữa vẫn rất khó chịu nên cô mới tiêm rút sữa, ba ngày qua đi cũng không còn trước đến khó chịu nữa.
Đúng lúc này thì bên ngoài có người gõ cửa, Ngụy Tuấn Thông dẫn người đi vào: "Giám sát Lương, mời anh đi cùng chúng tôi đến đồn cảnh sát một chuyến, anh bị tình nghi sai khiến người giết người..."
Tô Niệm Tinh không nghe rõ câu đằng sau mà chỉ thấy giám sát Lương đã đứng dậy: "Các anh có bằng chứng gì không?”
"Tài xế đã khai nhận rồi, chính anh đã mua chuộc hung thủ đi giết Ngô Vi Cảnh." Ngụy Tuấn Thông ra dấu mời.
Tô Niệm Tinh theo bản năng định xuống giường nhưng giám sát Lương lại quay đầu nói với cô: "Anh không sao! Bọn họ không có bằng chứng đâu. Em đừng xuất viện, nhất định phải nghỉ ngơi cho khỏe."
Sau khi giám sát Lương đi rồi thì Lương Nhã Tĩnh chạy tớ, cô ấy được anh trai nhờ vả qua đây chăm sóc chị dâu.
"Anh trai em chắc chắn không thuê người giết A Cảnh đâu, chắc chắn bọn họ đã nhầm rồi, chị cứ chăm sóc tốt cho bản thân trước đi, không sao đâu."
Tô Niệm Tinh xoa mi tâm, chuyện này quá kỳ lạ. Cô cho rằng là vì tranh chấp tài sản mà ra, nhưng cùng với việc A Cảnh bị xe đâm, sự việc đã tiến triển theo một chiều hướng quá phi lý, thậm chí còn có người đổ oan cho An Bác. Trong vụ này chắc chắn có bàn tay đen đang không chế.
Cô không thể ngồi yên được: "Chị muốn xem bói cho A Cảnh."
Lương Nhã Tĩnh có hơi khó xử: "Không được đâu, bây giờ chị vẫn phải nghỉ ngơi, còn nữa, dì hai cũng không cho bọn em lại gân phòng bệnh của anh A Cảnh, bây giờ dì ta phòng bọn em như phòng giặc ấy." Cuối cùng, Tô Niệm Tinh vẫn không thể gặp được A Cảnh.
Sau bốn mươi tám tiếng, giám sát Lương được cảnh sát phóng thích, tuy rằng tài xế đã khai nhận chính anh là người đã thuê mình giết người nhưng tiền trong tài khoản của anh ta lại không được chuyển từ tài khoản của giám sát Lương, không có bằng chứng trực tiếp nào chứng minh giám sát Lương chính là hung thủ đứng đăng sau hết.
Nhưng rốt cuộc sự vụ này vẫn bị đẩy lên tiêu đề trang nhất, có không ít thị dân nghe lời báo chí mà gièm pha, cho rằng giám sát Lương không từ bất kỳ thủ đoạn nào chỉ vì tranh giành tài sản, không xứng đáng làm tổng giám sát, thậm chí còn đến cổng đồn cảnh sát khiếu nại.
Cảnh ti Trần lo lắng quần chúng phản ứng quá dữ dội nên kêu giám sát Lương về nhà chăm sóc vợ cẩn thận, tạm thời không cần đến đồn cảnh sát nữa, ngoại mặt thì là quan tâm cấp dưới nhưng trên thực tế đây là biểu hiện không tin tưởng anh.
Tâm trạng của giám sát Lương buồn bực và tôi tệ, trong hai ngày bị tạm giam, anh đã suy nghĩ rất nhiều.
Cho dù dì hai có bất mãn về anh thì cũng sẽ không mua chuộc tài xế đã hại con trai mình để chỉ nhận anh mới chính là hung thủ. Tình hình phát triển sự việc đã không còn đơn giản là tranh giành tài sản của ông ngoại nữa mà là có người đang cố tình muốn đối phó anh.