Chương 159: Thật Quá Dọa Người Mà!
Chương 159: Thật Quá Dọa Người Mà!Chương 159: Thật Quá Dọa Người Mà!
Giám sát Lương quyết định phân loại: "Người có kết quả xem bói không nghiêm trọng thì bỏ qua, tiếp đó người đã bị xử tội cũng bỏ qua nốt."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi cùng phân loại với anh, cuối cùng chỉ còn lại đúng ba người: "Anh Bưu, Lưu Ôn Luân và Tưởng Mộng Vân.
Tô Niệm Tinh kinh ngạc: "Bưu ca không có khả năng giết tôi đâu, tôi chính là người đã cứu mạng con trai của anh ta cơ mà."
Giám sát Lương gật đầu: "Anh ta không có khả năng nhưng đối thủ một mất một còn của anh ta biết được là cô đã phá hỏng chuyện tốt của mình, sợ rằng sẽ không bỏ qua cho cô đâu.
Nhưng khi ấy cô cũng đã nói không tiết lộ chuyện này ra ngoài, hai bang phái vẫn còn đang giằng co, tạm thời bọn họ không rảnh để ý đến một tiểu lâu la như cô đâu."
Tô Niệm Tinh thấy anh tán thành với phán đoán của mình, lại nói tiếp: "Tưởng Mộng Vân cũng không có khả năng, cô ta không thể giết tôi."
"Đương nhiên cô ta không có khả năng nhưng mẹ chồng của cô ta thì sao?
Hai vợ chồng già đã mất đi đứa con trai, cô nói xem liệu bọn họ có hận cô không?
Theo như tôi được biết thì tòa án đã bác bỏ đơn kháng án của bọn họ. Tưởng Mộng Vân được phán vô tội rồi."
Giám sát Lương nhìn chằm chằm vào cô.
Tô Niệm Tinh sởn hết cả gai ốc, đúng là có khả năng này thật. "Vậy anh điều tra cho rõ ràng đi." Cô thấy mệt lòng quá, giờ còn chưa đứng vững bước chân ở Hương Giang mà cái mạng đã ngàn cân treo sợi tóc rồi.
Sau này nổi tiếng rồi, kẻ thù của cô không phải là bay đầy trời hay sao?
Chỉ nghĩ thôi đã thấy da đầu tê rần rồi, nhưng kêu cô từ bỏ cái nghề làm thây bói này thì cô sẽ phải đi làm thuê và ở nhà nhỏ giống như bao người khác.
Nghĩ kỹ lại vẫn nên nổi tiếng đi, chí ít thì cũng có tiền, cô có thể thuê vệ sĩ, không còn cần phải trải qua loại cuộc sống thấp thỏm lo âu này nữa.
Khi mọi người rời khỏi đồn cảnh sát, bà A Hương dùng lá bưởi phủi một lượt từ trên xuống dưới cho Tô Niệm Tinh, hơn nữa còn đưa một cốc nước ép bưởi qua: "Uống cái này là có thể xua đuổi tà ma, giải xui."
Những người khác nghe thấy có thể giải xui cũng nháo nhào mượn lá bởi của bà A Hương để phủi người.
Tô Niệm Tinh và bọn họ tách ra ở cổng tòa án.
Có vài người cảm thấy cô chính là ôn thần, vậy mà lại có người muốn giết cô.
Thật quá dọa người mài
Có vài người thì lại cảm thấy Tô Niệm Tinh là nổi tiếng rồi đúng là lắm thị phi, cũng không trách gì cô cả, nhưng bọn họ cũng sợ rước phải phiền phức nên chào hỏi cô một tiếng rồi vội rời đi.
Chỉ có Lucy là vẫn chưa rời đi, ngược lại còn bắt lấy tay Tô Niệm Tinh: "Cho dù nói thế nào thì lần này thật sự cũng cảm ơn cô đã cứu mạng tôi."
Tô Niệm Tinh bị Lucy bất thình lình bắt tay đã trông thấy tương lai của đối phương.
Lúc buông tay nhau ra, cô nở nụ cười với Lucy: "Cô rất có thiên phú ở phương diện hội họa, chỉ cần cố gắng học hỏi thì tương lai sẽ có một ngày trở thành họa sĩ nổi tiếng, cố lên!"
Lucy che miệng, kinh ngạc kêu thành tiếng: "Thật sao? Tốt quá rồi."
Họa sĩ muốn nổi tiếng thật sự rất khó.
Trước đó Lucy đã tích góp được năm mươi vạn cho mình thật ra cũng là vì muốn theo đuổi giấc mơ, nhưng trong lòng lại không có tự tin. Cô ta sợ mình đã hết thời rôi, học nhiều năm như vậy đi vẽ truyện tranh đã dính hơi thở của thương mại mà không còn linh khí như trước nữa.
Nhưng sau khi biết được mình vẫn còn thiên phú, cô ta lại tràn ngập tự tin: "Cảm ơn đại sư, tôi nhất định sẽ cố gắng."
Một khoảng thời gian tiếp theo đấy, Tô Niệm Tinh đều đang đợi phòng pháp chế doanh nghiệp thông báo thời gian lên tòa. Ngoài vậy ra cô cũng đang chú ý mặt tiền cửa hàng, đến ngay cả bà A Hương ban ngày cũng đang giúp cô nghe ngóng.
Trên báo quả thật có đăng tin cho thuê cửa hàng nhưng đợi khi bọn họ gọi điện qua đó thì cửa hàng đã được cho thuê mất rồi.
Cô chỉ đành đi tìm sự trợ giúp của bên môi giới.
Nhưng trung tâm môi giới cũng không có khả năng làm việc không công, bọn họ muốn thu tiền thuê nửa tháng thân là tiền môi giới, vậy là lại hụt mất năm nghìn đồng nữa.
Vẫn nên tiếp tục xem bói đi, bói thêm cho mười người nữa là cô có thể mở tiệm được rồi. Rất nhanh đã đến thời gian mở phiên tòa, Tô Niệm Tinh và một người có liên quan khác đến tòa án.