Chương 160: Kẻ Đứng Sau
Chương 160: Kẻ Đứng SauChương 160: Kẻ Đứng Sau
Đây không phải là vụ án dân sự mà là do công tố viên của sở tư pháp (luật sư Hoàng) khởi tố tài xế và cha mẹ chồng của Tưởng Mộng Vân với tội danh mưu sát.
Đúng vậy, thông qua hai tháng phỏng vấn và điều tra chứng cứ, cuối cùng thì giám sát Lương cũng đã tra ra được người sai khiến chính là cha mẹ chồng của Tưởng Mộng Vân.
Trong bụng Tưởng Mộng Vân đang mang thai cháu trai của bọn họ nên bây giờ vẫn chưa thể ra tay được. Nhưng một kẻ đầu têu này như Tô Niệm Tinh nhất định phải bị trừ khử.
Nếu không có vụ giá họa này thì con trai của bọn họ vẫn còn đang sống khỏe mạnh.
Bọn họ đã lớn tuổi rồi, dựa vào sức lực của bản thân không phải là đối thủ của Tô Niệm Tinh, muốn lái xe đâm cô thì lại họ lại không biết lái xe nốt, cho nên cả hai mới nghĩ đến chuyện thuê người giết cô.
Vừa vặn bọn họ đang làm công ở bệnh, từng trông thấy tài xế này vì cứu con trai mà phát râu về tiền bạc, trong tay bọn họ lại có năm mươi vạn tiền tiết kiệm, vì thế đã thuê tay tài xế này.
Giám sát Lương bắt được đôi vợ chồng già, bọn họ thẳng thắn khai nhận chuyện mình đã thuê một hung thủ đi giết một người này, nhưng bọn họ cũng nói mình không phải kẻ chủ mưu chính mà chỉ là bị người xúi giục mà thôi.
Bọn họ cũng biết thân phận của đối phương, chính là trợ lý của Lưu Ôn Luân. Nhưng người này nói chuyện rất khéo léo, cũng không hề xui khiến bọn họ giết người mà chỉ mượn cảnh ngộ của ông chủ nhà mình để ra ám thị cho bọn họ.
Trợ lý của Lưu Ôn Luân lại trong sạch, không hề có bằng chứng buộc tội anh ta.
Sau khi vụ án được thẩm tra xử lý, Tô Niệm Tỉnh có được năm nghìn đô la Hồng Kông tiền viện phí và phí bồi thường tinh thân, những người khác cùng lắm chỉ được khoảng mấy trăm.
Tuy rằng đã có được tiền bồi thường nhưng cô cứ nghĩ đến việc Lưu Ôn Luân và trợ lý của ông ta vẫn chưa bị xử tội là tâm trạng có thế nào cũng không tốt lên được.
Biết có người đang nhìn chằm chằm vào mình như vậy, sau này cô đi đường đêm cũng phải cẩn thận một chút.
Giám sát Lương dường như nhìn ra được sự lo lắng của cô: "Cô đừng lo, tôi đã đặc biệt cảnh cáo bọn họ rồi, bọn họ thân mình còn lo chưa xong, chắc hẳn không rảnh quản đến cô đâu."
Quả nhiên Tô Niệm Tinh đã bị lời của anh thu hút, lập tức ngồi đợi câu nói sau của anh với đôi mắt sáng lấp lánh.
"Công ty sắp mở cuộc họp hội đồng quản trị, nghe nói giá cổ phiếu dao động đã khiến cho các cổ đông rất bất mãn, bọn họ muốn chọn ra một người mới.
Tuy rằng ông ta là cổ đông lớn nhưng cũng không nắm được quyền cổ phần khống chế, cái ghế CEO này chỉ sợ sắp đổi người rồi."
Giám sát Lương nói cho cô nghe thông tin mà mình đã thăm dò được.
Tô Niệm Tinh vừa cười khổ vừa lắc đầu: "Đợi ông ta bận xong việc rồi có phải lại bắt đầu ra tay nữa không? Hương Giang thật đúng là nhà tư bản, người bình thường ở cái đất này chỉ có nước bị bắt nạt mà thôi."
Giám sát Lương lập tức đánh tan nghi ngờ của cô: "Cô là người được Bưu ca che chở, thật ra bọn họ cũng không dám trắng trợn đụng vào cô cho nên mới chỉ có thể dùng loại thủ đoạn hèn hạ như vậy, sau này cô giúp người khác xem bói phải cẩn thận một chút."
Tô Niệm Tinh cười tự giễu: "Vẫn là tại tôi quá yếu, ai cũng có giãm một cước, đạp một cái.'
Kiếp trước cô chính là người thường xuyên rèn luyện, leo núi cao mấy tiếng đồng hồ mà vẫn có thể kiên trì được, nhưng bây giờ vì kế sinh nhai, đừng nói là rèn luyện sức khỏe mà ngay cả thời gian ăn cơm cũng kẹt muốn chết đây.
Giám sát Lương thấy cô ủ rũ chán chường mới không nhịn được mà bảo: "Hay là tôi dạy cô tập võ.'
Tô Niệm Tinh lắc đầu từ chối: "Thay vì luyện đánh nhau, tôi còn chẳng bằng đi chạy bộ rèn luyện còn hơn."
Thể lực cần phải rèn luyện trong thời gian dài mới được, cái cơ thể này của cô từ nhỏ đến lớn đã thiếu dinh dưỡng, thể lực không theo kịp. Cách tốt nhất chính là chạy bộ, như vậy nếu thật sự gặp phải người xấu rồi cũng có thể cắt đuôi được đối phương.
Giám sát Lương cảm thấy cách này cũng không tồi: "Cũng được."
Ra khỏi tòa án, đám người Tô Niệm Tinh bị truyên thông vây quanh, vốn chỉ là một vụ tai nạn giao thông bình thường nhưng sir Trương của bộ phận quan hệ công chúng lại cảm thấy đây là một cơ hội tuyên truyền vô cùng tốt.