Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172: Tiệc Cưới

Chương 172: Tiệc Cưới Chương 172: Tiệc CướiChương 172: Tiệc Cưới

Vì muốn kết bạn với phú bà trong tiệc cưới nên cô cũng hào phóng tới trung tâm thương mại mua một bộ đồ trang điểm, tốn của cô hơn một nghìn đồng lận.

Chỉ có ăn mặc đẹp mắt và sáng chói, trông không giống một người thiếu tiền thì mấy phú bà kia mới tin tưởng cô không phải vì tiền mà lừa người.

Cái hôm hôn lễ ấy, Tô Niệm Tinh thức dậy từ rất sớm để trang điểm cho bản thân.

Thật ra cô có thể chăm chút cho mình trở nên rất đẹp, đánh một lớp trang điểm thật tinh tế rồi lại mặc một bộ váy kinh điển. Đây chính là chuyện mà cô am hiểu nhất ở kiếp trước.

Nhưng kiếp trước cô chính là công chúa nhỏ của nhà họ Tô, cho dù có là một con mọt gạo, cho dù chẳng chuyện gì làm được ra hồn nhưng ánh mắt của rất nhiều người vẫn đuổi theo cô như cũ, có vô số người tâng bốc cô.

Còn bây giờ thì đã khác rồi, cô muốn thu hút sự chú ý của người khác thì tuyệt đối không thể giành lấy ánh sáng của người khác như nữ minh tinh được. Cô cần phải đẹp nhưng phần đẹp này cũng phải độc lập và độc đáo, chứ không thể có cảm giác xâm lược.

Tô Niệm Tinh không bện tóc nữa mà búi một kiểu tóc cổ đại cho mình rồi cắm một cây châm mắt mèo mò được ở phố cổ lên, sau đó mặc trang phục dân tộc đặc biệt chỉ có Miêu tộc mới có, hoa văn màu đỏ và đen xen lẫn với nhau phối hợp với trang sức dân tộc lại mang thêm vài phần cảm giác thần bí.

Cái nghề xem bói này đặc biệt cân khống chế chừng mực, không thể quá mức gần gũi với người tới xem bói, nhất định phải lộ ra phong phạm cao nhân khiến đối phương không nhìn thấy rõ căn bản của bạn thì mới cảm thấy bạn có bản lĩnh.

Cô mặc một bộ đồ trông giống thiếu nữ Miêu tộc bước nhầm vào giới hào môn thoạt nhìn ngô chẳng ra ngô, khoai chẳng ra khoai, nhưng sẽ không khiến các phú bà phản cảm, coi cô thành tình địch giả, hơn nữa còn có thể thu hút sự chú ý của bọn họ.

Đây chính là hiệu quả mà cô mong muốn.

Lúc Trương Mộng Yên nhìn thấy cách ăn vận này của cô cũng sững sờ mất vài giây: "Cô là người Miêu tộc sao?"

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không phải, tôi là người Tứ Xuyên, bên chỗ chúng tôi có rất nhiều dân tộc thiểu số, tôi đặc biệt thích trang phục của Miêu tộc."

Trương Mộng Yên quan sát cô rất lâu: "Đẹp lắm, rất đặc biệt."

Cô ta giới thiệu con gái mình cho Tô Niệm Tỉnh.

Con gái của Trương Mộng Yên tên là Tử Tử, năm nay mới mười ba tuổi, rõ ràng hôm nay là ngày vui của mẹ nhưng cô bé lại trông không hề vui vẻ cho lắm, chỉ ngồi trên ghế sô pha bên cạnh với vẻ mặt không có cảm xúc, bộ dáng mọi chuyện hoàn toàn không liên quan đến mình.

Trương Mộng Yên là tân nương nên còn có chuyện khác phải làm, dặn dò con gái chào hỏi Tô Niệm Tinh tử tế rồi rời đi.

Tô Niệm Tinh chủ động bắt chuyện với Tử Tử: "Trước đây chị từng xem bói cho mẹ em."

Quả nhiên Tử Tử đã bị cô thu hút, tầm nhìn bèn chuyển về phía cô: "Em biết, mẹ em nói chị đã xem bói giúp mẹ nên mẹ mới tìm được ông ta." Tô Niệm Tinh chú ý đến cách cô bé gọi là "ông ta" mà không phải là cha, rõ ràng Trương Mộng Yên đã nói cho con gái biết rõ sự tình mà không hề lựa chọn giấu diếm, từ một điểm này có thể thấy được Trương Mộng Yên thật sự rất tôn trọng con của mình.

Tử Tử mím môi rồi nhìn về phía Tô Niệm Tinh, sau khi cân nhắc vài giây, cô bé mới hỏi đối phương: "Có thể xem giúp em một quẻ được không?”

Tô Niệm Tinh quả quyết từ chối: "Chị không thể xem bói cho vị thành niên.”

Tử Tử lại vội bảo: "Không phải xem cho em mà là xem cho mẹ em cơ. Chị có thể giúp em bói xem cuộc hôn nhân này của mẹ có thể hạnh phúc không?”

Tô Niệm Tinh chần chừ vài giây rồi đồng ý xem giúp cô bé.

Xung quanh đều là khách khứa, không phải là chỗ nói chuyện, hình như Tử Tử cũng phát hiện ra sự chần chừ của cô nên ra hiệu cho cô theo mình lên tâng hai.

Trương Mộng Yên thấy con gái đi lên lầu mới vội gọi lại: "Sao vậy?"

Tử Tử ôm cánh tay của Tô Niệm Tinh: "Bọn con muốn nói chuyện riêng."

Trương Mộng Yên cũng không truy hỏi thêm nữa.

Tử Tử dẫn Tô Niệm Tinh đến phòng của mình.

Căn phòng này còn rộng hơn cả căn hộ ở ghép mà Tô Niệm Tinh đang ở, không chỉ có một cái giường rất to mà còn có tủ quần áo, dương cầm, bàn học, thậm chí còn có cả khu tiếp khách, trông không hề kém cạnh gì căn phòng mà kiếp trước cô từng sống.
Bình Luận (0)
Comment