Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174: Đàm Tiếu

Chương 174: Đàm Tiếu Chương 174: Đàm TiếuChương 174: Đàm Tiếu

Vợ đầu của Lý Gia Hào đã chủ động đề nghị ly hôn từ mười mấy năm trước, hoàn toàn không liên quan gì đến Trương Mộng Yên.

Chẳng qua, cũng có phú bà không có mắt hỏi Trương Mộng Yên rằng: "Những gì đăng trên báo là thật sao? Chồng cũ của cô là anh em ngày trước của Gia Hào?”

Vị phú bà này đang hỏi bản tin trên [Tuần San Nhanh] mà Hà Linh Vân đăng. Tuy rằng cô ta không nói Lý Gia Hào nhòm ngó vợ của bạn nhưng Trương Mộng Yên quả thật chính là vợ của anh em tốt, chỉ cần hơi động não một chút là có thể đoán ra được Lý Gia Hào chắc chắn đã có tình ý với Trương Mộng Yên ngay từ khi hai người kia còn chưa ly hôn rồi.

Hơn nữa, Hà Linh Vân cũng đã sớm đưa ra dự đoán trước cả khi Lý Gia Hào công bố thông tin kết hôn: Lý Gia Hào lấy một người phụ nữ đã từng kết hôn.

Hai ngày sau đó, Lý Gia Hào công bố tin tức kết hôn, đối tượng kết hôn chính là một người phụ nữ đã từng có một đời chồng như Trương Mộng Yên.

Trương Mộng Yên lắc đầu: "Không, tôi và chồng cũ đã ly hôn từ mười mấy năm trước rồi, không hề liên quan gì đến Gia Hào hất.

Sau khi chồng cũ của tôi mất tích trên biển, tôi vẫn luôn cho rằng anh ấy đã chết nên mới bước thêm bước nữa với Gia Hào. Anh ấy đã cùng tôi trải qua một khoảng thời gian vất vả, dân dần rồi cũng có tình cảm chứ không liên quan gì đến cưỡng chế chiếm đoạt và cũng không có tam giác tình yêu."

Cô ta thoạt nhìn nhu nhược nhưng câu trả lời lại kín đáo chặt chẽ, Tô Niệm Tinh nhìn thấy biểu hiện của cô ta đột nhiên lại nghĩ đến giới phú hào ở kiếp trước. Người chồng ở bên ngoài cặp kè nuôi bò nhí nhưng ở trước mặt truyền thông vẫn ân ái với người vợ hào môn như cũ, không hề bị ảnh hưởng một chút nào cả, chỉ có thể nói là tố chất tâm lý của bọn họ rất mạnh.

Trao nhau nhẫn cưới xong, Trương Mộng Yên ở trên sân khấu giới thiệu với mọi người về Tô Niệm Tinh: "Cô ấy được gọi là thần toán ở Vịnh Đồng La, trong một cơ hội vô cùng tình cờ, cô ấy đã xem bói cho tôi, nhắc nhở tôi phải nhìn về phía trước mà không thể luôn chìm đắm trong quá khứ, cho nên cô ấy chính là bà mai của tôi với Gia Hào, mọi người hãy cùng chào đón cô ấy."

Ánh đèn chiếu qua đây, Tô Niệm Tinh đi đến trước sân khấu, đây là lần đầu tiên Lý Gia Hào chính thức quan sát Tô Niệm Tinh, sau khi nói vài câu cảm ơn lại phát một bao lì xì bà mai cho cô.

Quy tắc này ở nội địa và Hương Giang khá là tương đồng, Tô Niệm Tinh cầm bao lì xì, mỏng như lá liễu, vừa nhìn đã biết là chi phiếu rồi.

Tô Niệm Tinh có hơi xấu hổ, thật ra cô chỉ biết bói toán mà thôi chứ cũng không phải làm bà mai cho bọn họ. Bao lì xì này cầm mà thấy hơi hổ thẹn, cô nghĩ ngợi một chút rồi cầm lấy micro, tặng lời chúc phúc cho đôi vợ chồng mới cưới này.

Đợi khi cô bước xuống sân khấu và qua bên cạnh lấy một cốc champagne chậm rãi nhấm nháp thì một đám phú bà đã bao vây tới: "Tôi đã từng thấy cô trên báo rồi, mấy truyền thông kia tung hô cô đến mức thần kỳ vi diệu lắm, tôi còn tưởng cô là người mới được TVB nâng đỡ nữa chứ, hóa ra cô thật sự là đại sư đoán mệnh à."

Tô Niệm Tinh ngạc nhiên, hóa ra còn có người cho rằng cô là diễn viên nữa sao?

Ánh mắt kiểu gì vậy má? Cô còn chưa từng diễn qua một bộ phim nào, đã được chưa hả?

Có người thấy Tô Niệm Tỉnh ngạc nhiên mà bật cười: "Cô lớn lên quả thật rất có linh khí."

Phụ nữ ở độ tuổi này sẽ không khen nữ giới khác xinh đẹp nhưng độ tuổi của Tô Niệm Tinh thoạt nhìn rất nhỏ, làn da lại có hơi đen, vừa nhìn đã biết không phải là loại hồ ly tinh mà các phú hào Hương Giang say mê như điếu đổ, cho nên các phú bà cũng rộng lượng với cô hơn vài phần, dùng linh khí để khen ngợi cô.

Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Có khả năng là nhờ bộ đồ này chăng, nó quả thật rất đặc sắc."

Những phú bà khác thấy cô không dùng sắc đẹp mê đảo đàn ông nên cũng có thêm một chút hảo cảm với cô, bọn họ nháo nhào hỏi han cô có phải xem bói thật sự chuẩn không?

Tô Niệm Tinh đưa danh thiếp của mình qua: "Một quẻ năm trăm đô la Hồng Kong, không chuẩn không lấy tiên."

Cũng may mà cô đã dự liệu từ trước mà chuẩn bị một trăm tấm danh thiếp nhét vào trong túi ngoài của bộ trang phục dân tộc rộng rãi này của mình.

Mấy phú bà này đều là người không thiếu gì tiền, năm trăm đô la Hồng Kong đối với thị dân bình thường mà nói còn cần phải nghĩ ngợi một chút, nhưng đối với bọn họ thì ngay cả một bữa trà chiêu còn chưa đến nữa là.
Bình Luận (0)
Comment