Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 180 - Chương 180: Tranh Giành Tài Sản

Chương 180: Tranh Giành Tài Sản Chương 180: Tranh Giành Tài SảnChương 180: Tranh Giành Tài Sản

Hương Giang cũng là chế độ một vợ một chồng, tuy rằng bà Hà làm người có hơi cao ngạo nhưng đối phương không muốn con riêng kế thừa tài sản của con trai mình cũng là chuyện hợp tình hợp lý cả thôi.

Hơn nữa, cả hai kiếp của cô đều là con do vợ cả sinh ra nên hiển nhiên cũng đứng ở lập trường đối diện với tình nhân và con riêng.

Cô cũng chẳng có gì để phải do dự cả, sau khi đề nghị muốn xem chỉ tay của đối phương, bà Hà bèn duỗi tay tới.

Tô Niệm Tinh cho rằng mình sẽ nhìn thấy mấy đứa con riêng lần lượt lên sàn chứ, nhưng trên thực tế, cảnh tượng mà cô nhìn thấy lại là ông Hà qua đời, sau đó là một màn kịch hào môn con riêng với con chung tranh giành nhau tài sản.

Tô Niệm Tinh nhìn tận mười mấy lần mới đếm xong được ông Hà có bao nhiêu đứa con.

"Ông Hà tổng cộng có mười sáu đứa con. Bà cả có ba đứa con trai được chia 17,5 tỷ, ba đứa con gái được chia bốn trăm triệu.

Ba bà vợ có thể được sáu trăm triệu.

Con trai của bà hai và bà ba mỗi người được chia một tỷ hai.

Ba tỷ sáu còn lại chia đều cho sáu đứa con riêng."

Bà Hà còn chưa đợi cô nói xong đã nổi trận lôi đình vỗ mạnh một cái xuống bàn: "Mười sáu đứa?"

Bà ta vốn cho rằng cho bà hai và bà ba đã là đủ rồi nhưng không ngờ ở bên ngoài vẫn còn sáu đứa con riêng nữa. Tuy rằng con trai của bà ta được chia nhiều nhất nhưng tài sản của những đứa con khác cộng lại cũng đã lên đến chín tỷ tư rồi.

Ông chồng này quá thiên vị, rõ ràng con trai của bà ta mới là con vợ cả cơ mà.

Bà Hà hỏi họ tên của sáu đứa con riêng kia là gì?

Tô Niệm Tinh lần lượt đọc ra, đợi khi nhìn thấy hung quang lóe lên trong mắt đối phương, da đầu cô lập tức tê rần.

Không phải người này tính giải quyết người ta luôn đấy chứ?

Đúng rồi, bây giờ ở Hương Giang cũng đáng sợ lắm, không muốn cho con riêng thừa kế tài sản vậy cách ổn thỏa nhất chính là trừ khử đối phương.

Trái tim của Tô Niệm Tinh đập thình thịch dữ dội.

Cô làm như vậy có phải là đang vẽ đường cho hươu chạy không?

Cô nghĩ đến nửa đoạn hình ảnh về sau mà mình đã trông thấy bèn nhắc nhở bà Hà: "Tôi cảm thấy việc cấp bách nhất hiện giờ của bà không phải là xử lý con riêng mà là sau khi phân chia tài sản xong, mối quan hệ giữa ba đứa con sẽ rất căng thẳng."

Lúc này, bà Hà đã không còn quan tâm đến việc gây rắc rối cho đám con riêng của chồng nữa, bàn tay nắm chặt túi xách của bà ta siết lại thành quyên: "Tại sao?"

"Thứ mà ba đứa con trai của bà được chia chính là cổ phần công ty. Bọn họ vì tranh giành quyền cổ phần khống chế của công ty mà cãi nhau rất âm ï."

Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Lại vì bọn họ chỉ biết nội đấu, gây sự với nhau, không giỏi quản lý mà sau này giá cổ phiếu sẽ trượt dốc rất nhanh."

Cộng thêm khủng hoảng kinh tế năm 1997. công ty không thể chống đỡ qua được nữa, cuối cùng ba anh em lăn lộn còn không bằng cô con gái được chia ít tài sản nhất.

Ba đứa con trai của bà Hà đều là con đẻ, xưa nay vẫn luôn chung sống rất hòa hợp với nhau, nhưng đại sư lại kết luận ba anh em xảy ra mâu thuẫn khiến bà ta nhất thời không dám tin, đầu lắc thành cái trống bỏi.

"Không thể nào như thế được, Gia Tuấn xưa nay vẫn luôn yêu thương hai đứa em trai.

Gia Minh và Gia Khang cũng không có khả năng tranh với anh cả của mình, bọn nó lấy cái gì ra mà tranh.

Chồng tôi khen Gia Tuấn có tài cán, quản lý công ty rất đâu ra đấy, chồng tôi cũng đã từng nói tương lai sẽ để lại cho con trai cả của ông ta từ lâu rồi cơ mà.'

Tô Niệm Tinh lại rất khẳng định: "Công ty chính là một con gà mái đẻ trứng vàng, có thể tiền sinh tiền liên miên, ai mà chẳng muốn.

Vì tranh giành quyên khống chế cổ phiếu của công ty mà mối quan hệ dù có thân thiết đến cỡ nào cũng có thể sụp đổ cả thôi."

Thật ra không chỉ anh em ruột hào môn tranh giành gia sản mà con cái trong gia đình bình thường cũng sẽ vì gia sản để lại mà mâu thuẫn. Ai cũng biết tác dụng của tiền nên ai mà lại nỡ buông tay chứ.

Bà Hà lại kiên quyết không chịu tin: "Không thể, tụi nó tuyệt đối sẽ không giành với Gia Tuấn."

Toàn bộ phong bì ở trước mặt bà ta đều được đẩy tới trước mặt Tô Niệm Tỉnh: "Mấy thứ này đều là của cô."
Bình Luận (0)
Comment