Chương 220: Sao Anh Lại Tới Đây
Chương 220: Sao Anh Lại Tới ĐâyChương 220: Sao Anh Lại Tới Đây
Cường ngốc thấy anh ta vẫn còn dám giấu diếm nên giơ nắm tay lên dọa dẫm tiếp: "Mày có nói không đây!"
Người đàn ông ôm đầu ngồi sụp xuống, lắp bắp đáp: "Cô làm như vậy, mấy đứa trẻ kia đều sẽ đối nghịch với cha mẹ mình, còn nữa, cô biết giám định tiện nam như vậy, nào có cô gái nào bằng lòng đi hẹn hò đâu?”
Tô Niệm Tinh suýt chút nữa thì bị anh ta làm cho tức đến bật cười, cho nên ở phương diện này nam giới đúng là đoàn kết, không tự kiểm điểm lại bản thân đã bạo lực gia đình, không thèm xét lại mình cặn bã bao nhiêu mà ngược lại đi trách cô ủng hộ con cái và nữ giới nhìn rõ bộ mặt thật của bọn họ.
Cô cười nhạt vài tiếng, nhấc chân đá vào vai anh ta một cái rồi lại đá mạnh thêm hai cái nữa, khiến người bị đã chảy máu mũi thì cô mới thu chân về, ngồi xổm xuống quan sát anh ta: "Vậy cũng coi như là tôi làm đúng rồi còn gì. Loại người giống như anh dựa vào cái gì có thể có bạn gái? Anh nên ế cả đời mới đúng."
Người đàn ông dùng ngón tay nắn cái mũi đang chảy máu, nước mắt rơi đầy mặt.
Đây chính là loại người chuyên bắt nạt kẻ yếu và sợ hãi kẻ mạnh, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Tô Niệm Tinh túm cổ áo anh ta rồi vả vào mặt anh ta hai cái: "Tôi nhớ ra rồi, lần trước người ném trứng gà thối chính là anh! Hèn nhát như vậy à, chỉ biết trút giận lên phụ nữ, anh còn tính là đàn ông cái gì?"
Cô vung tay đánh đến mức lòng bàn tay nóng rát cả lên, nhìn anh ta với vẻ u ám: "Sau này còn dám tới cửa thì tôi sẽ cho anh không còn đường về nữa! Cút ngay cho tôi!"
Người đàn ông vô cùng sợ hãi, miệng liên tục nói "không dám nữa", thấy Cường ngốc không còn đánh người, anh ta vội vàng chuồn mất.
Tô Niệm Tinh nhìn về phía Cường ngốc: "Sao anh lại tới đây?"
Vẻ mặt của Cường ngốc có hơi thối: "Giờ bám được vào cớm rồi là vội vàng muốn phủi sạch quan hệ với tôi à?"
Tô Niệm Tinh giả ngu, sững sờ đáp: "Tôi chỉ mở một cửa tiệm thôi, mở tiệm là làm ăn ấy, tôi còn có thể chặn cảnh sát ở bên ngoài được chắc?"
Cô chỉ ra bên ngoài: "Đi nào, cửa tiệm hân hạnh được chào đón anh, vào ăn vài xửng tiểu long bao đi, tôi mời!"
Cường ngốc cũng không vạch trần tính toán nhỏ của cô mà phất tay: "Bỏ đi, tôi vào cửa tiệm đó của cô thấy cả người đều không được tự nhiên."
Anh ta nhét mấy tờ tiền vừa mới lục soát ra được vào trong tay Tô Niệm Tinh: "Sau này có người bắt nạt cô thì cứ việc báo tên của Cường ngốc này ra, xem bọn họ còn dám bắt nạt cô không?"
Tô Niệm Tinh muốn nói rằng mình đã tìm cảnh sát mặc quân trang nhờ giúp đỡ rồi, mấy ngày nay gặp phải người tới gây sự đều là cảnh sát mặc quân trang giúp giải quyết, nhưng người này vừa mới giúp cô xong, bây giờ hiển nhiên không tiện từ chối rồi.
Cô vừa cười, vừa gật đầu cảm ơn.
Tiên Cường ngốc đi rồi, Tô Niệm Tinh lại đến bệnh viện hỏi thăm đại công tử họ Hà.
Bà Hà cũng đang ở bệnh viện chăm sóc con trai cả. Cổ của Hà Gia Tuấn bị vặn, giờ đang bó thạch cao, phải nằm yên bất động trên giường, ăn cơm cũng phải có người đút.
Bà Hà trông thấy Tô Niệm Tỉnh tới đây, sau khi nói vài câu đơn giản xong, bà ta kéo cô qua một bên: "Có phải cô đã nói địa chỉ của con trai cả của tôi cho cảnh sát biết không?
Tô Niệm Tinh nhìn bà Hà với vẻ sững sờ, lẽ nào ba người giám sát Lương lại thiếu võ đức như vậy, khai cô ra rồi?
Bà Hà thấy cô không trả lời bèn dẫn đầu phủ nhận suy đoán của mình: "Coi tôi này, gân đây thật sự bận đến mức đầu óc quay vòng vòng, còn tưởng là cô bói ra được chứ.
Đột nhiên mấy viên cảnh sát kia tìm được địa chỉ giam giữ của bọn bắt cóc, tôi còn tưởng là cô bói ra, là tôi nghĩ nhiều rồi. Trước đó tôi cũng đã hỏi qua cô, cô nói không bói ra được, là tôi nghĩ hiển nhiên quá."
Tô Niệm Tinh cúi đầu với vẻ xấu hổ, nhất thời không biết nên trả lời thế nào, đương nhiên là cô không thể nói với bà Hà sự thật rồi. Mấy phú bà này mắt cao hơn đỉnh đầu, chưa bao giờ từng nhìn thẳng vào người khác, hiển nhiên sẽ không giữ bí mật cho cô.
Bà Hà cũng không biết được suy nghĩ của cô mà lại nhắc đến một yêu cầu khác: "Cô có thể xem thêm cho con trai tôi một quẻ được không. Từ sau khi nó được cứu về, trông thấy ai cũng chướng mắt hết, đặc biệt là mấy đứa em trai của nó, ngay cả em trai ruột mà cũng nảy sinh hiềm khích.