Chương 219: Máy Nghiền Nát Gia Đình
Chương 219: Máy Nghiền Nát Gia ĐìnhChương 219: Máy Nghiền Nát Gia Đình
Trong lúc nhất thời, Tô Niệm Tinh không biết nên trả lời thế nào: "Cái này phải xem bói cụ thể thì mới có thể biết được, thật ra trong lòng cô cũng đã có đáp án cả rồi, chỉ là cô vẫn luôn tồn tại tâm lý may mắn mà thôi."
Đúng vậy, rồi cũng sẽ có một ngày lỡ tay đấy thôi. Bây giờ không chết cũng không có nghĩa là sau này không chết. Người không muốn chết sẽ chọn tự giải thoát cho mình, rời khỏi lồng giam ngột ngạt đó.
Người không muốn rời khỏi cha mẹ sẽ cắn răng bỏ tiên mời Tô Niệm Tinh xem cho một quẻ.
Bạo lực gia đình cũng không phải là một ngoại lệ, thường thì kết quả của quẻ tượng sẽ không tốt được đến đâu, nhưng Tô Niệm Tinh vì không muốn rước phải phiên phức hoặc là lại có người nhảy lầu thêm nữa cho nên cô không miêu tả chỉ tiết thảm kịch trong tương lai, mà là dùng lời nói khéo léo để khuyên bọn họ.
Ví dụ như "thiên đình của cô no đủ, địa các tròn, đã định trước một đời không lo về tiền bạc, nhưng con người không thể thập toàn thập mỹ. Duyên người thân của cô mỏng manh, tương khắc với cha mẹ, miễn cưỡng ở chung với nhau sẽ chỉ ảnh hưởng đến tài vận của các bên, muốn tài vận suôn sẻ vậy tách ra sẽ tốt hơn."
Đổi sang cách nói này, hiệu quả lập tức xuất hiện nhanh chóng, không có người nào chọn nhảy lầu để uy hiếp cha mẹ nữa, thậm chí cha mẹ của bọn họ biết được con cái sẽ ảnh hưởng đến tài lộ của mình mà cũng sẽ chủ động yêu cầu bọn họ rời nhà ra ở riêng.
Có truyền thông nghe phong thanh mà tới đưa tin về sự tích của Tô Niệm Tinh, đến ngay cả bản thân Tô Niệm Tinh cũng không ngờ rằng có một ngày mình chặt đứt danh hiệu "thây giám định tiện nam' để đổi sang một tên gọi mới là "máy nghiền nát gia đình."
"Bốp!"
Lúc này, một quán ăn có đèn neon to nhất và sáng nhất trên đường Paterson vẫn còn sáng ánh đèn, cửa kính thủy tinh để mở cho thấy vẫn còn đang kinh doanh. Một người đàn ông trung niên băng qua trước cửa tiệm thuận tay ném một quả trứng thối vào bên trong rồi nhanh chóng chuồn mất. Động tác của người đằng sau còn nhanh hơn cả gã, từ đằng sau đẩy người vào trong con ngõ bên cạnh, sau đó chính là một trận quyền cước túi bụi.
Đây đã là lần thứ sáu trong tháng này rồi, từ sau khi cô có được danh hiệu "máy nghiền nát gia đình" xong, không lo không có người tìm cô xem bói nhưng cũng rước phải không ít gã đàn ông thích bạo lực gia đình.
Có vài độc giả tìm tới cô xem bói, cha mẹ đều có thể viên mãn, nhưng cũng có vài độc giả không nỡ bỏ tiền, sau khi bọn họ đọc được bài báo về Trương Mãn Khang và nhận được lời gợi ý từ anh ta cũng đã chọn rời khỏi cha mẹ để ra ở riêng.
Loại người này không dám tìm tới đứa con đã thành niên để tính sổ nên trút hết giận vào quán ăn của Tô Niệm Tinh.
Con đường này là khu vực tuần tra trọng điểm của cảnh sát mặc quân trang, bọn họ không dám tìm tới tận cửa gây sự một cách trắng trợn và lộ liễu, nhưng sẽ cố tình khiến cô ghê tởm, thi thoảng lại đi ngang qua cửa rồi ném một quả trứng thối lên cửa kính của tiệm. Như vậy vừa có thể phá hỏng việc làm ăn của tiệm vừa có thể khiến cô chán ghét.
Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn ra bên ngoài, thành thạo lấy một chiếc giẻ ra rồi bắt đầu lau sạch cửa kính. Qua khoảng mười phút cô đã lau sạch sẽ cửa kính sau đó đi vào con ngõ bên cạnh.
Cường ngốc đã xử lý xong người kia, anh ta móc tiền từ trong túi đối phương ra: "Đây là tiền bồi thường vì đã làm bẩn cửa kính, sau này còn dám ném trứng thối nữa, cứ ném lần nào là đánh lần đấy!"
Cường ngốc giơ nắm đấm lên, người đàn ông bị đánh đến bầm dập mặt mũi theo bản năng ôm đầu trốn đi, vội vàng xin lỗi: "Tôi không dám nữa đâu."
Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn người đàn ông, quan sát anh ta một lúc lâu vậy mà lại có chút ấn tượng về người này, nhưng cô lại không nhớ mình đã từng gặp ở đâu, bèn hỏi dò: "Ở độ tuổi này của anh mà cũng có con trai thành niên?”
Người này thoạt nhìn còn trẻ tuổi như vậy, đừng nói là có con trai mà chỉ sợ còn chưa kết hôn luôn ấy chứ?
Người đàn ông tránh ánh mắt của cô mà không chịu đáp lời, thẳng cho đến khi Cường ngốc giơ nắm đấm uy hiếp anh ta thì anh ta mới run rẩy trả lời: "Không có, tôi vẫn chưa kết hôn."
Tô Niệm Tinh khoanh tay: "Vậy tôi hại anh mất bạn gái à?”
Người đàn ông lắc đầu: "Cũng không."
Lần này thì Tô Niệm Tinh không tài nào hiểu được: "Vậy tại sao anh lại ném trứng thối vào cửa quán tôi hả?"
Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn Cường ngốc vài lần, hình như đang do dự xem có nên nói thật hay không.