Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 222 - Chương 222: Bây Giờ Thì Tôi Đã Tin Những Lời Mà Trước Đó Đại Sư Nói Rồi

Chương 222: Bây Giờ Thì Tôi Đã Tin Những Lời Mà Trước Đó Đại Sư Nói Rồi Chương 222: Bây Giờ Thì Tôi Đã Tin Những Lời Mà Trước Đó Đại Sư Nói RồiChương 222: Bây Giờ Thì Tôi Đã Tin Những Lời Mà Trước Đó Đại Sư Nói Rồi

Bà Hà cũng không lo ở đấy buồn bã nữa mà đi lên ấn cánh tay con trai cả xuống, võ nhẹ vào lưng anh ta: 'Không sao, không sao, không ai động vào con nữa đâu, con đừng sợ."

Dưới sự trấn an của bà ta, Hà Gia Tuấn dần dần lấy lại bình tĩnh.

Bà Hà quay đầu ra hiệu cho Tô Niệm Tinh ra ngoài.

Tô Niệm Tinh cũng không dám làm phiền anh ta nữa mà quay người đi ra khỏi phòng bệnh, nhìn người đàn ông trong phòng bệnh đã khôi phục sắc mặt, cô thở dài một tiếng.

Không bao lâu sau, bà Hà đi ra khỏi phòng bệnh, vẻ mặt trông khá tiều tụy và tràn đầy sự áy náy: "Trước đây Gia Tuấn là một người khiêm nhường nho nhã, ai gặp được cũng đều phải khen nó một câu lịch thiệp. Nhưng bây giờ nó lại nóng tính bộp chộp, hở tí là nổi cáu.

Hai đứa em trai của nó có lòng tốt tới đây thăm nó mà nó không chỉ không nhớ tới cái tốt của các em, ngược lại còn chửi hai đứa em một trận té tát.

Có thế nào tôi cũng không ngờ đứa con trai mà mình vẫn luôn tự hào sẽ biến thành bộ dáng như ngày hôm nay."

Tô Niệm Tinh có thể hiểu được tình yêu thương đùm bọc của bà Hà dành cho con cái: "Tôi cũng không ngờ bệnh tình của anh ta lại nghiêm trọng như vậy, tuy rằng anh ta đã được an toàn, nhưng vết thương tâm lý lại không có cách nào lành lại trong một khoảng thời gian ngắn, tôi cảm thấy các bà vẫn nên tìm một bác sĩ tâm lý cho anh ta đi." Bà Hà gật đầu: "Cô về trước đi."

Tô Niệm Tinh gật đầu, vừa định nói lời tạm biệt và rời đi thì đột nhiên bà Hà gọi cô lại: "Bây giờ thì tôi đã tin những lời mà trước đó đại sư nói rồi."

Nghĩ đến trước đây mình đã từng khẳng định chắc nịch ba đứa con trai tuyệt đối sẽ không nội đâu, ngày trước tự tin bao nhiêu thì bây giờ lại bị vả mặt đau bấy nhiêu.

Đương nhiên, Tô Niệm Tinh không có khả năng hắt cho bà ta một xô nước lạnh vào lúc này rồi, mà chỉ có thể an ủi bà ta: "Chỉ cân các bà ở bên cạnh và khích lệ anh ta nhiều hơn thì anh ta nhất định sẽ khỏe lại thôi."

Lòng kiên nhẫn của bà Hà đã cạn kiệt rồi, bản thân bà ta xuất thân phú quý, sau khi gả vào nhà hào môn cũng chưa từng phải làm việc gì cả.

Bà ta nào có hiểu an ủi hiểu người khác đâu. Bà ta sợ rằng đã hy sinh thời gian của bản thân mà chỉ đổi lại mỗi công dã tràng, trong lòng hoang mang vội hỏi: "Đại sư, có thể thay đổi vận mệnh được không?"

Tô Niệm Tinh không biết thay đổi vận mệnh, cô chỉ nói: "Mọi việc đều phải dựa vào người làm. Có câu: Nhất mệnh, nhị vận tam phong thủy, tứ tích công đức, ngũ đọc sách, lục danh thất tướng bát kính thần, cửu giao quý nhân thập dưỡng sinh. Không có gì là không thể thay đổi được, chỉ cần tâm cảnh của người thay đổi thì hiển nhiên vận mệnh cũng sẽ thay đổi."

Bà Hà trầm tư rất lâu rồi gật đầu.

Tô Niệm Tỉnh vừa định rời đi thì lại đối diện ngay với Hà tiên sinh tới đây thăm con trai cả.

Trông thấy Tô Niệm Tinh, ông ta sững sờ vài giây rồi mới nhớ ra: "Cô chính là vị đại sư hôm nọ?”

Tô Niệm Tinh gật đầu, đột nhiên Hà tiên sinh hỏi: "Đại sư, tôi còn mười mấy đứa con trai nữa, cô cảm thấy trong rất nhiều đứa con trai này của tôi, ai là người thích hợp tiếp quản vị trí của tôi nhất?"

Bà Hà nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh với vẻ khẩn trương, chỉ sợ cô nói ra chuyện tương lai ba anh em sẽ nội đấu.

Tô Niệm Tinh im lặng một lúc lâu rồi hỏi: 'Ông đang hỏi ý kiến của tôi hay là mời tôi xem quẻ? Nếu như ông mời tôi xem quẻ vậy phải trả tiền xem quẻ."

Hà tiên sinh sững sờ vài giây rồi nhún vai: "Đương nhiên là hỏi ý kiến của cô rồi, tôi không tin bói toán."

Tô Niệm Tinh có hơi khó hiểu, không tin bói toán vậy tại sao còn muốn hỏi ý cô: "Trong mười sáu đứa con của ông thì đại thiếu gia là người có thiên phú cao nhất. Anh ta đã quen sống trong nhung lụa, bây giờ gặp phải đại nạn này nên tâm lý bị tổn thương, muốn anh ta khôi phục năng lực làm việc ngày trước thì phải cho anh ta thời gian chữa trị vết thương tâm lý của mình.

Hoa mai thơm cũng phải tự chịu qua giá lạnh, nếu có thể biến những khó khăn lần này thành một lân rèn luyện rất tốt vậy anh ta sẽ trưởng thành hơn, chiến tích sau này sẽ không hề thua kém ông.

Còn nếu anh ta không thể hồi phục trạng thái của ngày trước, vậy tương lai của Hà thị sẽ tràn đầy biến số."
Bình Luận (0)
Comment