Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 342 - Chương 342: Thi Thể Bị Chặt

Chương 342: Thi Thể Bị Chặt Chương 342: Thi Thể Bị ChặtChương 342: Thi Thể Bị Chặt

Tô Niệm Tinh lấy làm tò mò bèn sáp tới hỏi người qua đường đang xem náo nhiệt: 'Đã xảy ra chuyện gì vậy ạ?"

Người qua đường tới đây sớm hơn cô cũng đã nhìn thấy khá nhiều rồi, nghe cô hỏi vậy đối phương lập tức có tinh thần hẳn, đè thấp giọng nói kể lại cho cô nghe: "Buổi sáng có một bà cụ đi nhặt rác phát hiện ra một khối thi thể ở trong thùng rác. Ối giời ơi, bị chặt thành từng khúc thế này luôn nhé. Bà ta còn tưởng là thịt bị hỏng, thẳng cho đến khi trông thấy một cái tay, làm bà ta sợ suýt chút.

Mới hơn sáu giờ mà chúng tôi đã bị tiếng ôn đánh thức rồi."

Tô Niệm Tinh hé miệng, vậy mà lại là giết người sao?

Xác suất xảy ra án mạng ở Hương Giang cũng cao quá rồi thì phải?

Một năm nay đã có mấy người chết rồi?

Trong lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì trông thấy bà ba chen vào từ bên ngoài vòng vây, ra sức lao về phía khối thi thể kia: "Sơn Tử! Sơn Tử! Con ra nhìn mẹ đi."

Tô Niệm Tinh vốn còn tưởng chỉ tới xem một trận náo nhiệt thôi nhưng không ngờ nạn nhân lại chính là Sơn Tử. Tối hôm qua lúc cô xem bói cũng không bói ra được Sơn Tử sẽ chết mà nhỉ?

Lẽ nào bàn tay vàng của cô đã xảy ra vấn đề rồi?

Tô Niệm Tinh nhìn bàn tay mình rồi rơi vào trâm tư, hai quẻ khác được bói vào hôm qua đều rất linh, hay là nói, cái chết của Sơn Tử có liên quan đến quẻ bói của cô? Cô nhíu chặt mày, vắt nát óc mà vẫn không tài nào nghĩ ra được, đột nhiên bà ba phát hiện ra cô lập tức xông về phía cô: "Tô thân toán, cô không hề nói con trai tôi sẽ chết cơ mà? Tại sao Sơn Tử lại chết?"

Tô Niệm Tinh bị bà ba bấu chặt lấy hai vai lắc tới lắc lui chóng mắt hết cả mặt.

Giám sát Lương đang hỏi chuyện bà ba để xem Sơn Tử liệu có kẻ thù nào hay không, nhưng không ngờ đối phương lại lao về phía đám đông vây xem khiến anh rất sững sờ, theo bản năng giơ tay tới ngăn bà ba lại: "Bà đừng kích động như vậy, có gì thì từ từ nói."

Tô Niệm Tinh bối rối đáp: "Bà tìm tôi để bói xem anh ta có khả năng một bước lên mây hay không, tôi cũng đã nói cho bà rồi mà."

"Nhưng nó đã chết rồi." Bà ba nước mắt nước mũi tèm nhèm: "Cô còn nói Sơn Tử nợ nần chồng chất, để trả nợ thay cho nó mà nhà của tôi còn bị nó bán đi."

Tô Niệm Tinh bị bà ta liên tục ép hỏi buộc phải lùi lại ba bước, giám sát Lương ra hiệu cho Quan Thục Huệ đi qua đỡ bà ba.

Bà ba đang vô cùng kích động bị Quan Thục Huệ dẫn đi, giám sát Lương làm ghi chép cho Tô Niệm Tinh: “Cô đã xem bói cho bà ba? Khi nào vậy?”

Tô Niệm Tinh nói lại tình hình tối hôm qua.

Giám sát Lương nhíu mày: "Ý của cô chính là cô không hề bói ra được Sơn Tử sắp chết oan chết uổng? Mà chỉ bói ra được trong tương lai anh ta đánh bạc sẽ nợ nần chồng chất, thậm chí còn đến mức bán cả nhà đi để trả nợ?”

Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi, theo lý mà nói thì anh ta không nên chết sớm như vậy đâu."

Cô rơi vào trong sự nghi ngờ sâu sắc, cứ cảm thấy có chỗ nào đó đã xảy ra vấn đề.

Giám sát Lương lại cảm thấy cô không cần tự trách: "Chưa chắc đã là quẻ tượng của cô xảy ra vấn đề, thọ mệnh của con người do trời định, nhất niệm thành ma, nhất niệm thành Phật."

Tô Niệm Tinh nghĩ ngợi cẩn thận: Có lẽ là do hiệu ứng bướm chăng. Nhất mệnh nhị vận tam phong thủy, tứ tích âm đức ngũ đọc sách, lục danh thất tướng bát kính thần, ngay khi mình đang xem bói cho bà ta thì suy nghĩ của bà ta đã thay đổi, vận mệnh cũng sẽ theo đó mà thay đổi."

Cô không rơi vào trong rối rắm nữa, sau khi làm ghi chép xong cũng lập tức rời khỏi nơi này.

Cái chết của Sơn Tử nhanh chóng truyền đi giữa các hàng xóm, bà ba nói lại rõ ràng chi tiết quẻ tượng của mình, hơn nữa còn tìm tới quán Tô Thần Toán yêu cầu cô phải trả tiền.

Các hàng xóm vội nói lời hay giúp Tô Niệm Tinh: "Cũng không thể nói Tô Thần Toán bói không chuẩn được chứ? Bà muốn xem khi nào Sơn Tử mới có thể phất lên như diều gặp gió, nhưng con trai bà quả thật không phất lên như diều gặp gió còn gì?"

Bà ba không phục: "Nhưng cô ta còn bói ra con trai tôi nợ nần chồng chất, tôi còn phải bán nhà đi đấy nhé, giờ con trai tôi đã mất rồi."

Cái này... các hàng xóm láng giềng đưa mắt nhìn nhau, lẽ nào bà ta rất muốn con trai mình nợ nần ngập đầu à?
Bình Luận (0)
Comment