Chương 352: Muốn Nói Tại Sao Anh Ta Lại To Gan Như Vậy?
Chương 352: Muốn Nói Tại Sao Anh Ta Lại To Gan Như Vậy?Chương 352: Muốn Nói Tại Sao Anh Ta Lại To Gan Như Vậy?
Thật ra vụ án này cũng không khó điều tra, đây là một khách sạn được quản lý nghiêm ngặt, đầu bếp và nhân viên phục vụ làm việc ở đây đều được tuyển dụng chính quy, thông tin thân phận đều có đăng ký rõ ràng và đầy đủ.
Giám sát Lương thông qua điều tra và phỏng vấn rất nhanh đã khóa chặt được một nghi phạm gây án, đối phương chính là bạn trai cũ của cô dâu.
Biết được bạn gái bắt cá hai tay trong lúc vẫn còn đang hẹn hò với mình, hơn nữa còn gả cho một người khác, trong lúc nhất thời lửa giận bùng lên, muốn báo thù bạn gái cũ.
Anh ta đã theo dõi bạn gái cũ, biết được bọn họ kết hôn sẽ đặt tiệc ở khách sạn này, sau đó anh ta ứng tuyển vào khách sạn này để làm đầu bếp, thực hiện kế hoạch báo thù.
Sau khi rải xong bột nấm độc, anh ta đã tiêu hủy toàn bộ số bột nấm độc còn thừa kia đi để hủy thi diệt tích.
Muốn nói tại sao anh ta lại to gan như vậy?
Đó là bởi vì pháp luật Hương Giang chú trọng vào bằng chứng, không có bằng chứng thì thẩm phán không thể định tội anh ta.
Nhưng lý thuyết rất chắc chắn còn khi thực hiện lại có sơ suất, anh ta không ngờ khi mình đốt bột nấm độc, vì quá mức khẩn trương nên bột nấm độc bị vãi ra, có một phần bay vào tường, cho dù anh ta đã cầm giẻ lau qua mặt tường nhưng vẫn còn một phần nhỏ kẹt ở trong khe.
Bộ phận giám định đã lấy được bột thuốc từ trong khe và so sánh với loại độc trong thực phẩm, cho thấy thành phần đồng nhất, kẻ tình nghi đã bị bắt giữ. Sau khi biết được chân tướng, chú rể và cô dâu cãi nhau to một trận, anh ta oán trách cô ta vẫn chưa đoạn tuyệt quan hệ với bạn trai cũ dẫn đến người thân và bạn bè của anh ta phải chịu tội, còn trách cô ta khiến anh ta mất mặt.
Cô dâu cũng không phải là người có tính cách yếu đuối, trực tiếp chửi lại anh ta: "Anh thì không có vấn đề chắc? Không phải bạn gái cũ của anh cũng tới phá hôn lễ, khiêu khích tôi hay sao? Chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân cả thôi, đừng giở giọng ghét bỏ ra làm gì."
Đường Mộng Lộ nhìn đôi vợ chồng mới cưới này đột nhiên lại cảm thấy rất buồn cười.
Cô ta nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô đã xem bói cho anh ta chưa? Hôn nhân của anh ta thế nào?"
Vừa rồi lúc tân lang đi qua đây hỏi thăm, Tô Niệm Tinh đã xem qua hôn nhân cho anh ta trong lúc bắt tay với đối phương, chẳng qua, lại khiến Đường Mộng Lộ phải thất vọng rồi: "Bọn họ sẽ không ly hôn đâu, cuộc sống hôn nhân của anh ta cũng được tính là theo như nhu cầu."
Chú rể trăng hoa đa tình ở bên ngoài nuôi bà hai, bà ba.
Cô dâu cũng không phải dạng vừa, cắm cho anh ta tận mấy cái sừng lận.
Cũng giống như rất nhiều đôi vợ chồng mà cô đã từng nhìn thấy ở kiếp trước, ông ăn chả bà ăn nem, chính vì bọn họ có chung chí hướng ở phương diện này cho nên hôn nhân của bọn họ mới có thể dài lâu.
Đường Mộng Lộ đột nhiên bật cười: "Tôi đã nghĩ thoáng rồi, thật ra, chia tay cũng không đáng sợ đến vậy, điều đáng sợ hơn chính là rõ ràng không yêu mà vẫn bị buộc chung lại với nhau."
Trong lúc nhất thời, Tô Niệm Tinh cũng không biết nên trả lời thế nào nữa, có lẽ ở trong mắt Đường Mộng Lộ, hôn nhân chính là ái tình, nhưng ở trong mắt hai người kia thì hôn nhân chính là hôn nhân, ái tình chính là ái tình, tình dục chính là tình dục. Ba thứ này không thể hợp chung lại với nhau.
Sắc trời đã không còn sớm nữa, Đường Mộng Lộ phải về nhà rồi: "Tôi gọi một chiếc taxi thuận tiện đưa cả cô về luôn nhé."
Tô Niệm Tỉnh lại lắc đầu từ chối: "Tôi ở cách chỗ này không xa, đi bộ chỉ vài phút là đến nơi rồi."
Đường Mộng Lộ không kiên trì nữa mà chào tạm biệt cô.
Tô Niệm Tinh đang định rời đi thì giám sát Lương cũng vừa vặn rút quân, anh kêu Trương Chính Bác lái xe của mình đưa những tổ viên khác về nhà: "Muộn như vậy rồi cũng không tiện bắt xe."
Quan Thục Huệ có hơi không yên lòng: “Còn anh thì sao?”
Giám sát Lương ra hiệu cho bọn họ cứ đi trước: 'Lát nữa tôi sẽ đi nhờ xe của người khác."
Đợi những người khác đều đi hết rồi, giám sát Lương đi đến trước mặt Tô Niệm Tinh: "Muộn như vậy rồi, một mình cô đi về tôi thấy không yên tâm, để tôi tiễn cô về đi."
Tô Niệm Tinh tưởng anh có chuyện gì cần hỏi mình nên cũng không từ chối.