Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 500 - Chương 500: Rốt Cuộc Là Đã Xảy Ra Chuyện Gì

Chương 500: Rốt Cuộc Là Đã Xảy Ra Chuyện Gì Chương 500: Rốt Cuộc Là Đã Xảy Ra Chuyện GìChương 500: Rốt Cuộc Là Đã Xảy Ra Chuyện Gì

Giám sát Lương lắc đầu: "Dù có lau sạch sẽ thì vẫn có thể xét nghiệm ra được."

Đại Lâm nói với vẻ đắc ý vô cùng: "Là sir Lương lần mò theo lộ tuyến ngày hôm ấy của Sán Tử Minh sau đó mô phỏng lại nhiều lần và tìm được hung khí.

Mại Ngư Thắng vẫn luôn cho rằng con dao đó do vợ ông ta mua, thẳng cho đến khi chúng tôi tìm tới tận cửa thì ông ta mới biết con dao đó là hung khí.

Trước đó chúng tôi lùng sục hết tất cả các thùng rác mà vẫn không tìm thấy, đi hết bao nhiêu chặng đường oan uổng."

Tô Niệm Tinh khen ngợi bọn họ làm việc có dụng tâm: “Các anh đúng là lợi hại thật đấy, mò kim đáy bể mà vẫn tìm ra được."

Lưu lượng người ở bên Hương Giang này rất tập trung, muốn tìm một thứ nào đó thật sự rất không dễ dàng gì, huống chi mấy thứ như dao kéo này ở nhà bếp nào mà chẳng có nên độ khó lại càng cao hơn.

Đại Lâm gãi đầu với vẻ hơi xấu hổ nhưng vẫn kèm theo một chút tự hào: "Là sir Phương lợi hại đó.'

Giám sát Lương nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Vẫn phải cảm ơn cô rất nhiều, quẻ tượng của cô thật sự rất chuẩn, lại giúp tổ trọng án chúng tôi thêm một lần."

Tô Niệm Tinh cũng bật cười theo, cô không hề dựa vào bàn tay vàng mà vẫn có thể bói trúng được, xem ra cô vẫn rất có thiên phú đấy chứ, ha ha ha... Hôm nay là tết Trung thu mười lăm tháng tám, Tô Niệm Tinh đã sớm tặng quà ngày lễ cho các nhân viên, cổ vũ họ làm việc chăm chỉ hơn.

A Trân nhìn phiếu quà tặng tiền mặt vừa đến tay: "Bà chủ, chị quá tốt, tốt hơn phát bánh trung thu nhiều. Mỗi lần đến Trung thu, công ty của ông bô tôi, mẹ tôi với anh trai tôi đều phát bánh trung thu, bánh trung thu nhà chúng tôi nhiều đến mức ăn không hết. Phiếu tặng tiền mặt của siêu thị tri kỷ hơn nhiều."

Các nhân viên khác thi nhau phụ họa: "Đúng đấy, cái này tốt hơn, muốn ăn gì thì tự mua nấy."

Tô Niệm Tỉnh vỗ tay: "Được rồi, sau này tôi đều sẽ phát phiếu quà tặng tiền mặt cho mọi người. Hôm nay là tết Trung thu, chắc chắn sẽ có rất nhiều khách, mọi người chuẩn bị tinh thần chiêu đãi khách hàng chu đáo vào."

"Vâng!

Nghỉ lễ tết Trung thu ở Hương Giang là hôm sau, cho nên ngay ngày tết Trung thu chắc chắn cửa hàng bánh bao sẽ rất đắt khách.

Quả nhiên đến giờ cơm trưa, rất nhiêu thực khách ùa vào cửa hàng bánh bao, Tô Niệm Tinh bận đến mức tối mày tối mặt, chỉ riêng thu ngân vẫn chưa đủ, cô còn phải ra sau bếp hỗ trợ bưng đồ ăn. Hai đầu bếp xào mì đến mức cánh tay vung ra ảo ảnh.

Đợi đến hai giờ chiêu, khách hàng mới dân dân giảm bớt, Tô Niệm Tinh cũng có thể nhẹ nhõm một chút. Đến ba giờ, có hai sinh viên đến cửa hàng tìm cô xem bói.

Tiên khách hàng xong, Tô Niệm Tinh lười biếng vươn vai, Trung thu thật sự rất mệt. Vừa ngẩng đầu lên thì thấy A Trân đang đứng ở cửa thò đầu nhìn ra bên ngoài, Tô Niệm Tinh lại gân: "Cô đang nhìn gì vậy?" Cô nhìn chung quanh, phát hiện cửa hàng bánh bao quá mức vắng vẻ, hàng xóm láng giềng thế mà lại không sang đây xem TV, chẳng lẽ là có vụ gì đó để hóng hớt?

Cô nhìn theo tâm mắt A Trân, quả thực có một cửa hàng đông nghịt người, chặn kín cả đường đi, cũng không sợ sẽ xảy ra tai nạn giao thông.

A Trân nói với cô: "Hình như là Bảo Phúc Tửu Lâu, giờ ăn trưa đã xảy ra chuyện, chúng ta bận rộn chiêu đãi khách hàng nên không mấy chú ý. Đám láng giềng đều chạy sang đó xem náo nhiệt hết rồi."

Nghe cô ta nhắc nhở, Tô Niệm Tinh cũng chợt nhớ ra hôm nay đám láng giềng quả thực chẳng có mấy ai ở lại chỗ mình, ăn cơm xong rồi đi luôn, cô còn tưởng mọi người vội vàng về nhà ăn tết Trung thu chứ, thì ra là có chuyện để hóng hớt.

"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Vừa lúc cửa hàng bánh bao không có khách, Tô Niệm Tinh cũng đang rảnh rỗi nên chạy sang hỏi mọi người.

Anh Phi nhìn thấy cô: "Nghe bảo là có mấy khách hàng ăn đồ ăn ở Bảo Phúc Tửu Lâu bị tiêu chảy, được đưa đến bệnh viện gấp."

Tô Niệm Tinh mở to mắt: "Hả? Tiêu chảy? Nguyên liệu nấu ăn có vấn đề à?"

Anh Phi lắc đầu: "Không biết nữa. Cục vệ sinh môi trường và an toàn thực phẩm đã đến rồi, đang ở trong quán điều tra."

Bà Trương đứng đẳng trước vỗ tay: "Buổi trưa tôi còn định đến Bảo Phúc Tửu Lâu đặt một bàn tiệc, ngày mai nhân dịp nghỉ lễ cả nhà đoàn viên bên nhau, thế mà trưa nay đã xảy ra chuyện, nhà chúng tôi thoát được một kiếp, đúng là cảm ơn trời đất. Chắc chắn là do lúc trước làm phép có tác dụng."
Bình Luận (0)
Comment