Chương 501: Liên Tục Xảy Ra Chuyện
Chương 501: Liên Tục Xảy Ra ChuyệnChương 501: Liên Tục Xảy Ra Chuyện
Mí mắt Tô Niệm Tinh nhất thời co giật, Bảo Phúc Tửu Lâu không nằm ngoài phạm vi phố Paterson đâu, nếu làm phép thật sự có tác dụng thì nhà hàng này sẽ không xảy ra chuyện.
May mà ông chủ của Bảo Phúc Tửu Lâu đang bận kiểm tra vệ sinh nên không nghe thấy lời nói của bà ta, bằng không e rằng cô sẽ phải thực hiện phục vụ hậu mãi một lần.
Cục vệ sinh môi trường và an toàn thực phẩm đến nhanh đi cũng nhanh, họ mang nguyên liệu nấu ăn đi xét nghiệm, Bảo Phúc Tửu Lâu đóng cửa không tiếp tục kinh doanh nữa, chờ khi nào điều tra rõ vấn đề rồi mới được hoạt động lại.
Đám láng giềng không có việc gì để xem, đồng loạt tụ tập trong cửa hàng bánh bao của Tô thần toán.
"Ôi chao, xưa nay Bảo Lâm vẫn luôn làm việc nghiêm túc, sao lại dùng nguyên liệu nấu ăn không sạch sẽ chứ? Ngày lễ lớn cỡ này mà phải đóng cửa không kinh doanh được, thiệt hại quá lớn."
"Biết trước như thế thì dại gì mà làm. May mà tôi dự kiến trước, không đặt cơm ở nhà hàng của ông ta."
"Tôi có đặt nè. Giờ thì không có đồ ăn rồi, tôi còn phải đổi một nhà hàng khác."
Xem náo nhiệt xong, Tô Niệm Tinh bước vào quán, chú Minh kéo Tô Niệm Tinh: "Đại sư, sao quán các cô không mở dịch vụ nhận tổ chức tiệc để khách hàng còn tiện đặt cơm?”
Ý kiến này đúng là không tồi, nhưng một mình Tô Niệm Tinh không thể tự quyết định được: "Tôi sẽ thảo luận kỹ với hai vị sư phụ."
Cô vào sau bếp, kêu ba vị đầu bếp quét dọn sau bếp sạch sẽ, đừng để xảy ra vấn đề vệ sinh, bị bắt đóng cửa không được kinh doanh sẽ thiệt hại rất lớn.
Bà A Hương cũng nghe được chuyện này: 'Khách hàng có chuyện gì không?”
Tô Niệm Tinh thật sự không biết chuyện này: "Nghe nói được đưa đến bệnh viện rồi. Cháu đoán không lâu sau Cục vệ sinh môi trường và an toàn thực phẩm sẽ kiểm tra toàn bộ con phố này, chúng ta không thể bị tóm cổ."
Ba vị đầu bếp gật đầu, thế là kế tiếp họ bắt đầu dọn dẹp cả khu bếp.
Mãi đến tám giờ tối, nhóm Tô Niệm Tinh mới biết tình tiết kế tiếp của vụ việc. Mấy vị khách kia quả thật bị ngộ độc thức ăn, đã được rửa ruột rồi truyền nước, tuy nhiên không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Bên phía Cục vệ sinh môi trường và an toàn thực phẩm kiểm nghiệm được độc tố từ ba đĩa thức ăn của khách, nhưng đồ ăn mới mẻ lại không điều tra ra có vấn đề gì, ngược lại là kiểm tra cho thấy có độc trong bột mì. Không lâu sau, tổ trọng án A đến đây điều tra chuyện hạ độc, các vị đầu bếp không có quan hệ gì với thực khách nên không tồn tại động cơ trả thù, hơn nữa mấy vị khách này không ngồi ăn cùng một bàn, không có chuyện mình tự hạ độc cho chính mình.
Vấn đề nằm ở phương diện quản lý, các thành viên của tổ trọng án đến cửa hàng bánh bao của Tô thần toán ăn cơm.
Đại Lâm nghẹn họng trân trối: "Sau bếp của một nhà hàng lớn cỡ đó mà lại cho phép người không liên quan tiến vào, sao mà sơ suất dữ vậy?"
"Cũng không lắp camera theo dõi, không phát hiện được là ai hạ độc." Trương Chính Bác cũng rất nhức đầu. Mới điều tra xong vụ án vứt xác dưới cống thoát nước thì lại xảy ra vụ án đầu độc, tổ trọng án không có thời gian nghỉ ngơi nào cả.
Giám sát Lương gõ tay lên mặt bàn: “Có lẽ là cạnh tranh cùng nghề."
Tô Niệm Tinh bưng thức ăn đi tới: "Không thế nào? Con phố này làm gì có nhà hàng thứ hai."
Cô mở cửa hàng bánh bao, nhưng không tồn tại quan hệ cạnh tranh với Bảo Phúc Tửu Lâu, tỷ lệ trùng hợp quần thể khách hàng không cao.
Chú Minh không biết sáp lại gần từ khi nào: "Đúng đấy, đại sư nói đúng. Quan hệ láng giêng của phố Paterson chúng tôi rất tốt, không tồn tại quan hệ cạnh tranh. Tôi biết rõ con người Bảo Lâm, hiền lành lắm, không mấy khả năng kết thù với người khác."
Những người hàng xóm láng giềng khác thi nhau hùa theo lời chú Minh: "Đúng đấy, Bảo Lâm tốt bụng lắm."
Cuộc điều tra của tổ trọng án A rơi vào mờ mịt.
Không phải cạnh tranh cùng nghề thì chỉ còn ân oán cá nhân, có người trả thù Bảo Lâm. Nhưng vì sao lại phải trả thù ông ta? Là trả thù vì chuyện tình cảm, hay là trả thù cái khác?
Thế là mỗi ngày, tổ trọng án A đều đến đây thăm hỏi, điều tra toàn bộ quá khứ của Bảo Lâm không sót chỗ nào.
Không chờ họ điều tra xong thì lại có một cửa hàng xảy ra chuyện, cửa hàng bánh bao Vua Trà Sữa có người chết vì ăn đồ ăn ở đó.
Cửa hàng bánh bao Vua Trà Sữa bán các loại trà bánh Hồng Kông như trà sữa kiểu Hồng Kông, bánh dứa vân vân... Sau bếp của nó được ngăn cách với trước quán, không phải nhân viên thì hoàn toàn không thể tiến vào. Ai mà ngờ được đến nơi ăn miếng bánh dứa, uống một ly trà sữa Hồng Kông mà lại mất mạng cơ chứ.