Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 672 - Chương 672: Cổ Phần

Chương 672: Cổ Phần Chương 672: Cổ PhầnChương 672: Cổ Phần

Tô Niệm Tinh há miệng, hoàn toàn bị sự hào phóng của Quách Vân Khởi làm cho kinh ngạc: "Hả? Một hạng mục lớn như thế, chúng tôi không bỏ một đồng tiền nào mà vẫn cho cổ phần sao, như thế không ổn đâu nhỉ?"

Hy vọng xa vời lớn nhất của cô chính là Quách Vân Khởi đã thành phú hào thì cô sẽ làm đại sư đoán mệnh cho anh ta. Cô còn đang nghĩ mình có nên đi học phong thủy hay không, sau này Quách Vân Khởi muốn xoay chuyển thì chắc chắn sẽ dùng đến. Nhưng cô hoàn toàn không ngờ anh ta lại cho mình nhiều như vậy, cô sẽ chiếm miếng lời to như thế của anh ta sao?

Quách Vân Khởi thấy cô từ chối bèn nói thật: "Thật ra tôi cũng có suy tính riêng cả đấy. Tôi không hiểu về Trịnh thị này cho lắm, cô là đại sư đoán mệnh, xem bói linh như thế, tôi muốn mời cô giúp tôi trấn ải. Chút cổ phần này cứ coi như là quà cảm ơn của tôi dành cho cô trước đi, hy vọng cô đừng chê nó."

Tô Niệm Tinh làm sao có thể che được chứ, đây chính là một hạng mục hơn hơn ba mươi tỷ đô la Hồng Kong lận. Cô có hai phần trăm cổ phần vậy tương đương với sáu trăm triệu tiền mặt rồi.

Hay thật, cô không cần cố gắng mà vẫn có thể ăn no đợi chết, chẳng trách đại sư đoán mệnh đều thích làm việc với phú hào bởi vì bọn họ thật sự rất hào phóng, đương nhiên, Suy Tử Vân chính là người hào phóng nhất trong số đó.

"Vậy... anh đã nói với giám sát Lương chưa?" Tô Niệm Tinh cảm thấy làm người không thể quá tham lam.

Cô muốn mở miệng từ chối nhưng sự cám dỗ lớn như vậy bày ra ngay trước mắt, cô từ chối một lần đã hao hết toàn bộ tu vi cả đời này rồi, từ chối thêm lần nữa thì thật sự không tìa nào mở miệng được.

"Anh ấy đã nhận rồi." Quách Vân Khởi cười đáp.

Tô Niệm Tinh biết được giám sát Lương đã nhận, nếu cô không nhận thì làm trông giống làm dáng quá, vì thế cũng không còn rối rắm nữa: "Được, tôi cũng nhận vậy, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ xem hạng mục này thật kỹ giúp anh”

Quách Vân Khởi cười cong cả mắt lại: "Được! Vậy làm phiền cô đó."

"Là tôi cảm ơn anh mới đúng." Tô Niệm Tinh câm bản hợp đồng, hai gò má đã bắt đầu nóng lên. ...

Sau khi Quách Vân Khởi rời đi chưa được bao lâu thì Tô Niệm Tinh nhận được điện thoại của giám sát Lương, cô nôn nóng truy hỏi: "Trước đó sao anh không nhắc đến chuyện cổ phần vậy?"

Giám sát Lương im lặng một lúc lâu rồi mới nói: "Cổ phần gì? Tôi có biết gì đâu.'

Tô Niệm Tinh: "..."

Cô kể lại hai năm rõ mười chuyện cổ phần cho anh nghe: "Anh ta nói anh đã nhận rồi nên tôi mới nhận đó."

"Nhận thì cứ nhận đi, bây giờ trình độ của anh ta không đủ, lại hợp tác với Trịnh thị, cũng rất có khả năng sẽ bị đối phương hại, cô trấn ải giúp anh ta thì phải cầm cổ phần này mới yên tâm được."

Lúc này, Tô Niệm Tinh mới yên tâm được.

Cúp máy rồi, cô lại bật radio lên, bên trong phát bài hát mới đanh thịnh hành nhất hiện nay.

"Ế? Đây là bài gì vậy, nghe hay thế." A Trân không biết đã sáp tới gần từ lúc nào.

Tô Niệm Tinh ngâm nga vài câu: '[Tâm nguyện của tôi] đấy. Ca sĩ này là người mới, âm sắc rất đặc biệt."

A Trân càng nghe càng cảm thấy thích, lát nữa cô ta sẽ qua cửa hàng thu hình ở bên cạnh mua một đĩa CD mối được: "Nghe hay quá đi mất."

Buổi tối, giám sát Lương dẫn các tổ viên qua đây ăn cơm rồi lén lút nói cho cô biết: "Buổi chiều, Suy Tử Vân có tới tìm tôi và đưa tôi một bản hợp đồng chủ sở hữu vốn, nói là tặng cho tôi, nhưng tôi là nhân viên cảnh vụ không thể nhận món quà vượt quá 1500 đô la Hồng Kong được."

Tô Niệm Tinh trợn mắt há hốc mồm: "Hả? Anh không nhận á?"

Giám sát Lương thấy cô ngạc nhiên bèn nhún vai: "Đành chịu thôi, không thể vi phạm quy tắc được."

Tô Niệm Tinh cảm thấy đáng tiếc thay anh: "Lần này cũng nhờ có anh mà chúng ta mới có thể bình an bước ra khỏi Lệ Chi Oa mà."

Giám sát Lương lại vừa cười vừa phất tay: 'Không có gì đáng tiếc cả. Suy Tử Vân còn tặng mấy chiếc xe cho đội cảnh sát, còn bày tỏ rõ ràng là cho tổ trọng án chúng tôi sử dụng, như thế đã là tốt lắm rồi. Còn nữa, mỗi tháng tôi nhận được nhiều tiền lương thế, trong đó cũng có một phần là tiền trợ cấp trong sạch hoá bộ máy chính trị rồi."

Chính phủ Hương Giang áp dụng chính sách "lương cao nuôi thanh liêm, không chỉ có thể được nhà nước cung cấp chi phí chữa bệnh mà còn có thể nhận chỉ phí du lịch cao nhất đạt đến mức mấy vạn đô la Hồng Kong, sau khi nghỉ hưu, có thể nhận tiên lương hưu nhiều nhất là hơn nghìn vạn đô la Hồng Kong.
Bình Luận (0)
Comment