Chương 671: Quách Xương Thắng Không Phải Người Lương Thiện Gì
Chương 671: Quách Xương Thắng Không Phải Người Lương Thiện GìChương 671: Quách Xương Thắng Không Phải Người Lương Thiện Gì
Suy Tử Vân thấy thoải mái hơn nhiều khi đối diện với Tô Niệm Tinh: "Cảm ơn cô! Tôi nghe giám sát Lương nói cô mở một quán ăn ở bên này cho nên qua đây thăm, lần này tôi có thể thoát khỏi hiểm nguy cũng là nhờ có cô cả."
Tô Niệm Tinh xua tay: "Lần trước anh đã cảm ơn tôi rồi mà."
Suy Tử Vân mời Tô Niệm Tinh ăn cơm.
Tô Niệm Tinh không từ chối mà ngồi lên con xe sang trọng với anh ta.
Suy Tử Vân cười bảo: "Đây là xe mới mua đó, bây giờ tôi cảm thấy rất không an toàn nên nhất định phải mua loại xe có chống đạn mới thấy yên tâm”
Tô Niệm Tinh cảm thấy anh ta đề phòng một chút cũng là điều hiển nhiên thôi: Quách Xương Thắng không phải người lương thiện gì, anh muốn đối phó với ông ta cũng phải cẩn thận một chút."
Suy Tử Vân gật đầu rồi chỉ vào hai vệ sĩ: "Họ đều từng làm cảnh sát cả đấy, vì phạm một lỗi nhỏ không có cơ hội thăng chức nữa nên mới từ chức, vừa hay lại hời cho tôi."
Tô Niệm Tinh vui vẻ: "Là sir Trương giới thiệu phải không?"
"Đúng rồi!"
Đến một nhà hàng cao cấp, Suy Tử Vân kéo ghế giúp Tô Niệm Tinh, hai vệ sĩ thì đứng canh ở bên ngoài phòng bao.
Sau khi ăn uống no nê, Tô Niệm Tinh hỏi anh ta: “Anh tên là gì vậy? Cứ gọi anh là Suy Tử Vân mãi cũng không hợp, rõ ràng không xui xẻo mà ngày nào cũng bị người ta gọi như thế sẽ bắt đầu xui xẻo luôn đấy."
Suy Tử Vân lấy một tấm danh thiếp từ trong túi áo bên của tây trang ra: "Đây là danh thiếp mà tôi mới in, tên gốc của tôi là Quách Vân Khởi."
"Vân khởi long tương? Tên hay đó." Tô Niệm Tinh không nhịn được mà khen ngợi: "Nếu không có Quách Xương Thắng phá đám thì anh quả thật đã cưỡi mây đạp gió như chính cái tên của anh rồi."
Quách Vân Khởi hít một hơi thật sâu: "Cũng may mà vẫn chưa muộn, bây giờ tôi còn đang tuổi tráng niên, mà Quách Xương Thắng đã gân già nua rồi." Tô Niệm Tinh gật đầu: "Vậy phần mộ tổ tiên ở Lệ Chi Oa xử lý thế nào?"
Quách Vân Khởi đã vạch xong một kế hoạch: "Đến khi ấy sẽ tổ chức hội đấu giá, ai ra giá nhiều nhất thì người đó có thể chuyển mộ tổ tiên vào. Trước đây Vương Dương Thịnh đã từng nói Lệ Chi Oa chính là phong thủy bảo địa, có thể tạo phúc cho con cháu nên chắc chắn ông sẽ chịu bỏ cái giá cao đấy."
Tô Niệm Tinh không ngờ anh ta lại bằng lòng đấu giá phần mộ tổ tiên: "Anh không đấu với ông ta sao?"
Quách Vân Khởi gật đầu: "Đấu thì nhất định vẫn phải đấu rồi nhưng bây giờ trình độ của tôi không cao, tôi tính cố gắng học tập trước đã, phải bổ sung kiến thức văn hóa rồi đợi khi năng lực có rồi hãng tính tới chuyện lấy đạo của người trả lại cho người."
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời hẳn lên: "Thành ngữ này dùng không tồi đấy nhé."
Quách Vân Khởi nở nụ cười ngại ngùng: "Là sir Lương dạy tôi đấy, anh ấy nói nếu tôi đấu với Quách Xương Thắng thì kết cục tốt nhất chính là đôi bên cùng tổn thất. Muốn nâng cao xác suất thành công lên thì có thể tìm tới đối thủ của Quách Xương Thắng để hợp tác." Tô Niệm Tinh sững sờ, hóa ra là giám sát Lương dạy anh ta à, chẳng trách trong điện thoại anh lại kỳ quái như thế.
Quách Vân Khởi đan hai tay vào nhau: "Đương nhiên anh ấy cũng có cảnh cáo tôi nhất định không thể tin tưởng Trịnh thị hoàn toàn, lòng đề phòng người không thể không có, cho nên tôi mới muốn nhờ cô để ý giúp tôi.
Cô bói toán thật sự rất linh, cái chày cán bột kia ở nhà tôi suốt mấy chục năm trời đã mục nát đến mức gần phế luôn rồi mà tôi cũng không phát hiện ra. Nhưng cô lại có thể đoán ra được giấy tờ nhà đất ở trong đấy. Nếu không có cô trấn ải thì tôi thật sự không yên tâm, mong cô nhất định phải nhận lấy."
Quách Vân Khởi ra hiệu cho vệ sĩ đi vào, đối phương đưa một bao công văn cho anh ta.
"Lần trước tôi rất nghèo nên không có quà cảm ơn gì cả, lần này tới là để cảm ơn bù đây."
Tô Niệm Tinh nhận lấy văn kiện, cô vốn còn tưởng Quách Vân Khởi muốn mời mình tới làm đại sư đoán mệnh ở công ty mới của anh ta, nhưng không ngờ vừa mở ra đã trông thấy một bản văn kiện vốn chủ sở hữu.
Tô Niệm Tinh nhướng mày: “Đây là gì vậy?”
Sao bên trên này lại viết tên của cô?
Cô hơi trừng to mắt, không phải như cô đang nghĩ đấy chứ?
Quách Vân Khởi thấy cô ngạc nhiên bèn gật đầu, ý là "đúng như cô đang nghĩ đấy."
Anh ta vừa cười vừa giải thích: "Tôi với Trịnh thị thành lập một công ty du lịch nghỉ dưỡng, quyết định sẽ cùng nhau khai thác Lệ Chi Oa, Trịnh thị chiếm 36%, tôi chiếm 60%, 4% còn lại xin tặng cho cô với giám sát Lương."