Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 719 - Chương 719: Có Phải A Hỉ Đã Làm Sai Chuyện Gì Rồi Không

Chương 719: Có Phải A Hỉ Đã Làm Sai Chuyện Gì Rồi Không Chương 719: Có Phải A Hỉ Đã Làm Sai Chuyện Gì Rồi KhôngChương 719: Có Phải A Hỉ Đã Làm Sai Chuyện Gì Rồi Không

Tô Niệm Tinh cảm thấy cô ta cứ quái quái thế nào: "Cô sao thế? Có phải A Hỉ đã làm sai chuyện gì rồi không?”

A Trân ngập ngừng mím môi rồi vẫn mở miệng đáp: "Tôi chỉ cảm thấy anh ấy với Lily ở chung còn tốt hơn ở chung với tôi ấy."

"Ai nói vậy?" Tô Niệm Tinh thường xuyên đến quán ăn ở đường Russell kiểm tra nhưng cô cũng không nhìn ra được A HỈ có suy nghĩ nào khác thường với Lily cả.

"A Hỉ chỉ cảm thấy Lily là nhân viên mới, tuổi tác lại còn nhỏ, tính cách cũng rất đơn thuần cho nên mới dạy cô ấy thêm một vài đạo lý mà thôi. Cậu ấy sẽ không thay lòng đổi dạ đâu. Người mà cậu ấy thích vẫn luôn là cô mà, cũng không phải cô không biết."

A Trân ủ rũ chán chường: "Nhưng hai người chúng tôi luôn luôn cãi nhau, còn anh với Lily lại chưa từng cãi nhau bao giờ cả."

"Hai người các cô vẫn luôn thích làm oan gia cơ mà, không cãi nhau mới là bất bình thường ấy chứ." Tô Niệm Tinh cảm thấy đại khái là A Trân đã rơi vào vòng xoáy ái tình rồi nên mới lo được lo mất: "Nếu như cô ngại thì tôi có thể đổi cô với Lily."

A Trân hơi sững sờ, theo bản năng phản đối ngay: "Vậy sao mà được, tôi mới là cửa hàng trưởng mà."

"Cô cũng biết mình là cửa hàng trưởng, một công việc tốt như vậy, cô đi làm nhân viên bình thường cũng thiệt bao nhiêu." Tô Niệm Tinh vỗ hai tay vào nhau: "Lily vừa mới từ quê lên thành phố, cô ấy không hiểu biết gì cả thì làm sao A Hỉ có thể cãi nhau với cô ấy được chứ, còn nữa, tính cách của mỗi một người khác nhau, A Hỉ vốn thích tính cách của cô cơ mà."

A Trân cúi đầu không nói gì cả, trông giống một đứa trẻ làm sai chuyện.

Bà A Hương cũng đi qua đó: "A Trân, kết hôn chính là chuyện lớn, cháu nên cân nhắc cho rõ ràng rồi hằng quyết định sau. Sau khi các cháu kết hôn, buổi tối quả thật có thể gặp được nhau đấy, nhưng sau khi tan làm đã là rất muộn rồi, về nhà cái cũng ngả đầu xuống ngủ ngay, vậy còn tiến triển tình cảm kiểu gì được nữa?

Cháu muốn gia tăng cảm tình cũng không nhất thiết phải kết hôn, mà có thể nhân giờ nghỉ đi tìm cậu ấy, hoặc là cậu ấy đi tìm cháu. Dù sao thì đi qua đi về cũng chỉ mất năm phút mà thôi, thật sự không cần thiết phải vội kết hôn đâu."

Những hàng xóm khác cũng khuyên cô ta đừng nóng vội.

Bà chủ nhà trọ lại càng khuyên cô ta cứ từ từ: "Sau khi kết hôn còn phải sinh con đẻ cái nữa, bây giờ sự nghiệp của cô chỉ vừa mới khởi bước, nếu như sinh con sẽ phải nghỉ đẻ, đến khi ấy đại sư sẽ tìm người thay cô. Đợi khi con cô được ba tuổi rồi thì cô mới có thể quay về đây làm việc, trong lúc đó, một mình A Hỉ có thể chống đỡ được cả gia đình không?"

Nghỉ sản ở Hương Giang là mười tuần, nhưng đẻ con xong cũng cân có người chăm sóc, thường thì đều là mẹ đẻ trông nom, nghỉ đẻ đúng là có thu nhập thật đấy nhưng sau khi nghỉ sản xong phải đi làm thì mới có lương.

A Trân gãi đầu: "Vậy được rồi, tôi sẽ nghĩ thêm vậy."

Bà A Hương thấy cô ta dẹp tan ý định nhanh như vậy cũng hơi cạn lời: "Bản thân cháu còn chưa nghĩ kỹ mà đã nôn nóng quyết định kết hôn rồi."

Tô Niệm Tinh vỗ lên vai A Trân: "Vừa vặn tôi định báo danh vào lớp học ban đêm cho cô với A Hỉ, buổi tối từ chín giờ đến mười một giờ, hai người các cô đi học đi."

A Trân ngạc nhiên: "Hả? Đi học á?”"

Tô Niệm Tinh đã sớm vạch sẵn kế hoạch rồi, cô cũng đã tìm giáo viên của DSE để hỏi, bọn họ cũng có thiết lập một chương trình học máy tính cho lớp công nhân: "Đúng rồi đó, học cách sử dụng máy tính thế nào ấy, bây giờ có rất nhiều công ty đã bắt đầu dùng Excel trong công việc rồi mà các cô vẫn ghi chép thủ công, tôi tổng mà thấy tốn công tốn sức lắm."

A Trân lập tức vui vẻ: "Được! Cảm ơn chị chủ!"

Cô ta gọi điện thoại thông báo cho A Hỉ, Tô Niệm Tinh lại hỏi bà A Trân chuyển đến nhà mới có thuận tiện không.

"Cái này còn có gì không thuận tiện nữa chứ, xe buýt tới thẳng nơi, chỉ là phải dậy sớm hơn bình thường mười mấy phút mà thôi."

Nhắc đến chuyện này là bà A Hương bắt đầu khen giám sát Lương: "Cậu thật là một người tinh tế, làm việc cũng nhanh nhẹn, không cần bà phải mó tay vào mà đã chuyển hết đồ đạc xong xuôi vào trong rồi. Cậu ấy với Văn Văn cũng thân nhau lắm, tương lai chắc chắn sẽ là một người cha tốt."

Tô Niệm Tinh chưa bao giờ từng nghi ngờ một điểm này cả.
Bình Luận (0)
Comment