Chương 720: Tại Sao Lại Không Thành
Chương 720: Tại Sao Lại Không ThànhChương 720: Tại Sao Lại Không Thành
Bà A Hương đè thấp giọng nói, bảo: "A Trân chỉ là máu nóng đồn lên não chút thôi, còn cháu thì sao? Cháu không cảm thấy giám sát Lương đối với cháu có hơi khác hay sao?”
Trước đây Tô Niệm Tinh quả thật không nhìn ra được, kiếp trước cô đã từng hẹn hò nhiều như vậy nhưng thật sự chưa từng gặp một người nào hàm súc giống như sir Lương.
Nhưng nếu như qua câu "ngày nào cũng sẽ nấu bữa sáng cho cô" kia mà còn không nghe ra được nữa vậy không phải cô hẹn hò nhiều như vậy đều là uổng phí hết rồi hay sao?
Nhưng cô vẫn chưa nghĩ kỹ nữa: "Chúng cháu chỉ là bạn bè thôi, hơn nữa còn hợp tác rất nhiều lần, nếu như hẹn hò không thành vậy chắc chắn mối quan hệ sẽ rất lúng túng."
Người xưa nói rất hay: Thỏ không cỏ gần hang. Cô chưa bao giờ từng nghĩ đến việc ra tay với bạn bè của mình cả.
“Tại sao lại không thành?” Bà A Hương ngạc nhiên.
Theo quan điểm của bà ta thì giám sát Lương thật sự rất thích hợp để kết hôn đấy chứ. Người ta quan tâm gia đình biết bao, tuy rằng công việc có hơi nguy hiểm nhưng hệ số nguy hiểm của đại sư đoán mệnh cũng đâu thấp hơn cảnh sát là bao.
Tô Niệm Tinh cười khổ: "Cháu là một người hay thay đổi lắm."
Kiếp trước cô đã hẹn hò quá nhiều rồi, cảm thấy tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Sau khi chia tay, phần lớn đều là cả đời không qua lại với đối phương nữa. Nhưng sir Lương thì lại khác, bọn họ chính là bạn bè, hơn nữa còn thường xuyên hợp tác với nhau, chỉ tay rồi lại vẫn làm việc với nhau thì lúng túng lắm.
Hơn nữa, xác suất cô thấy áy náy với anh sẽ rất lớn. Cô thật sự không muốn làm anh tổn thương, nhất là anh còn chưa từng hẹn hò bao giờ, người ta là một người đàn ông tốt như thế cơ mà. Liệu anh có chấp nhận được chuyện bị cô đá không?
Chỉ cần nghĩ đến mấy điều này là cô lại không nhịn được mà rút lui.
Bà A Hương bị lời nói của cô làm cho kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy không có khả năng: "Làm sao cháu có thể hay thay đổi được chứ? Trước đây cháu từng hẹn hò rồi sao?"
Tô Niệm Tinh lớn lên xinh xắn như vậy, có rất nhiều chàng trai trẻ có ý với cô, có vài người có lòng nhưng không có gan, có vài người có lòng có gan đều đủ cả, nhưng lần nào cô cũng từ chối một cách vô tình hết, người như vậy làm sao có thể nói là trăng hoa được chứ.
Tô Niệm Tinh tự hiểu rõ bản thân mình.
Bà A Hương lại hoàn toàn không hiểu cô, người đàn ông đã từng bị cô đá bay cũng nhiều không kể xiết.
Cô nhún vai: "Vì bọn họ không phải kiểu mà cháu thích thôi."
"Thế kiểu mà cháu thích là người giống như sir Lương sao?"
Tô Niệm Tinh thật sự đã từng hẹn hò với kiểu người giống sir Lương rồi, thậm chí đối phương còn gần gũi hơn anh nữa cơ, mỗi ngày đều biến hóa ra đủ loại món ăn ngon và đợi cô về nhà, nhưng cô có thể nhìn ra được tâm cơ trong mắt anh ta.
Nhưng sir Lương thì lại khác, lúc anh quen biết cô thì cô là một đứa nghèo mạt rệp, sir Lương càng tốt thì cô lại càng không muốn làm tổn thương anh. Tô Niệm Tinh im lặng rất lâu rồi mới đáp: "Cháu vẫn chưa nghĩ đến chuyện kết hôn và sinh con, đối với cháu mà nói, kết hôn có hơi không thực tế"
Kiếp trước cô chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn, một là vì không muốn bị người lợi dụng triệt để, hai là cô đã đồng ý với ông nội sẽ sinh hai đứa con cho nhà họ Tô để nối dõi tông đường, như vậy ông nội sẽ chuyển toàn bộ cổ phần trong tay mình cho cô hết.
Cô lên kế hoạch sẽ chơi đến năm ba mươi tư tuổi, sau đó mua hai tỉnh trùng chất lượng tốt và toàn tâm toàn ý làm mẹ.
Kiếp này xuyên tới đây, suy nghĩ đầu tiên của cô cũng là biến trở lại thành người giàu có, có thể trải qua một cuộc sống thoải mái giống như kiếp trước. Cả hai kiếp người của cô đều chưa từng xuất hiện mục kết hôn này trong kế hoạch.
Bà A Hương đã hiểu rồi: "Cháu vẫn còn nhỏ tuổi, không muốn kết hôn cũng là chuyện rất bình thường, có thể chọn hẹn hò trước cơ mà. Lỡ như sir Lương thật sự là bạch mã hoàng tử của cháu mà cháu lại bỏ lỡ cậu ấy, vậy chẳng phải sẽ rất đáng tiếc hay sao. Cháu tới Hương Giang tìm mẹ nhưng mãi mà vẫn chưa tìm được, nhưng cũng không thể mãi luôn một mình như thế, cô độc biết bao nhiêu cháu à."
Tô Niệm Tinh nhún vai, cô cười khổ, chủ đề lại vòng về nữa rồi.