Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 726 - Chương 726: Vừa Vặn Tôi Có Hai Vé Này

Chương 726: Vừa Vặn Tôi Có Hai Vé Này Chương 726: Vừa Vặn Tôi Có Hai Vé NàyChương 726: Vừa Vặn Tôi Có Hai Vé Này

Cô thở dài não nề: "Thật đáng tiếc!"

Bằng không, cô nhờ Quách Vân Khởi quyên góp hộ mình vậy, vê phần chụp ảnh chung với minh tinh thì sau này sẽ có cơ hội thôi.

Cô đang định đứng dậy thì giám sát Lương từ bên ngoài đi vào, các hàng xóm lập tức chào hỏi anh: "Sir Lương? Anh tới rồi?"

Tô Niệm Tinh như bị sét đánh ngang tai rồi lại nhanh chóng điều chỉnh lại tâm thái mà nhìn về phía anh.

Giám sát Lương thấy bầu không khí trong quán ăn cứ quái quái thế nào: "Mọi người sao thế?"

Anh Minh nhanh mồm nhanh miệng nói lại chuyện Tô Niệm Tinh muốn tham gia đại hội diễn nhưng lại không thể mua được vé.

Giám sát Lương chợt hiểu ra, rồi móc từ trong túi ra hai chiếc vé: "Vừa vặn tôi có hai vé này."

Tô Niệm Tinh ngồi thẳng người dậy, đôi mắt sáng ngời như sao nhìn chằm chằm vào hai cái vé đó: "Ở đâu ra vậy?"

Tuy rằng sir Lương không thiếu gì tiền nhưng cũng không thể nói là phú hào được?

Vậy mà anh lại có vé.

Giám sát Lương thấy ánh mắt của cô nhìn chằm chằm mà khóe miệng ngậm ý cười: "Trưởng bối trong nhà đều đã lớn tuổi rồi nên không tiện tham gia, kêu tôi đi thay họ. Nhã Tĩnh đang ở Anh quốc tham gia hội nghị nghiên cứu vẫn chưa trở vê. Tôi đang sầu vì không có ai đi cùng mình đây, cô có thời gian không?”

Tô Niệm Tinh gật đầu như gà mổ thóc: "Đương nhiên là có rồi." Lời vừa nói ra cô lại cảm thấy không ổn thỏa: "Cái đó... tôi trả tiền cho anh nhé?”

Giám sát Lương cất vé đi với vẻ mặt không thay đổi: "Trả tiên? Tôi sẽ không cho cô nữa, thân là cảnh sát làm sao có thể hiểu luật mà vẫn cố tình vi phạm được, tôi cũng không phải bọn đầu cơ."

Tuy rằng biết anh không thật sự tức giận nhưng Tô Niệm Tinh vẫn không cưỡng lại được sức quyến rũ mà lấy chiếc vé về: "Được! Không trả tiên cho anh, vậy sau này tôi sẽ mời anh một bữa thịnh soạn!"

Giám sát Lương thấy cô nhanh như vậy đã vui vẻ trở lại mà nét mặt chợt giãn ra vài phần.

Các hàng xóm lập tức vây quanh Tô Niệm Tinh: “Đại sư! Tôi quyên góp một vạn, cô giúp tôi xin chữ ký lên ảnh của Mai Diễm Phương được không?"

"Tôi quyên góp năm vạn, tôi muốn xin chữ ký của Thành Long"...

Trong tay Tô Niệm Tinh nhanh chóng bị nhét đầy ảnh với tiên, các hàng xóm chỉ sợ muộn một bước là đại sư sẽ từ chối.

A Trân với bà A Hương thì thầm với nhau: "Bọn họ đúng là kỳ lạ thật ấy, rõ ràng hai người đều tham gia hội diễn nhưng bọn họ chỉ nhờ chủ quán giúp, bộ sir Lương không phải người sao?"

Bà A Hương bật cười: "Cháu mê trai như vậy mà sao không thấy cháu mê giám sát Lương?”

A Trân làm ra động tác kéo khóa, còn có thể vì nguyên do gì được nữa?

Không dám đói...

Tại trường đua ngựa Happy Valley, Tô Niệm Tinh đứng trong đám đông với vẻ sốt ruột, phía trước vẫn chưa bắt đầu kiểm vé, cô lấy quyển sổ ra dò thứ tự trên danh sách.

Giám sát Lương thấy cô hành động bối rối bèn lấy cây bút của cô: "Để tôi làm cho."

Vì thế hai người cùng nhau hợp tác, một người cầm tờ đơn chương trình, một người dùng bút đánh thứ tự, sau đó lại chép lại một bản.

"Sao bên trên không có tên của cô?" Giám sát Lương tò mò nhìn danh sách: "Cô không muốn xin chữ ký của minh tinh sao?"

Tô Niệm Tinh nhếch khóe miệng, hai mắt cong lại: "Tôi đã đích thân tới đây rồi làm sao có thể xin chữ ký được chứ, đương nhiên tôi phải chụp ảnh chung với họ rồi!"

Cô lắc cái máy ảnh treo trên cổ: "Lát nữa anh chụp giúp tôi được không?”

Giám sát Lương gật đầu: "Được."

"Vậy anh thì sao? Lát nữa anh muốn chụp chung với ai?" Tô Niệm Tinh dò tờ chương trình một lượt: "Thật sự có nhiều minh tinh quá, khán giả còn có thể chọn bài hát nữa này."

Giám sát Lương nghĩ ngợi một lúc rồi lắc đầu: "Không có."

Tô Niệm Tinh nâng mắt nhìn anh: "Sao lại không có chứ? Vất vả lắm mới tới đây một chuyến, làm vậy lãng phí biết bao."

Giám sát Lương bật cười: "Đợi lúc tôi quyên góp thay trưởng bối thì cô cứ đi lên đưa ra yêu cầu nhé, tôi thật sự không nghĩ ra được đâu."

Tô Niệm Tinh gật đầu: "Lần này bốn đài truyền hình quay trực tiếp, anh có thể kêu bọn họ giúp đọc một câu quảng cáo được không? Công ty của trưởng bối nhà anh là gì vậy?" "Tôi không nói thì bọn họ cũng sẽ đọc giúp thôi." Giám sát Lương nhắc nhở cô: "Đây là đêm hội từ thiện, phú hào quyên tiền chính là để tạo dựng danh tiếng tốt, người dẫn chương trình không giúp tuyên truyên vậy không phải là quyên tiền uổng phí rồi sao. Hơn nữa, quyên góp nhiều tiền cũng có thể khuyến khích các phú hào khác làm theo. Mấy phù hào này cũng đều là người bình thường cả, bọn họ cũng sẽ ghen ty với nhau đấy."
Bình Luận (0)
Comment