Chương 738: Gấp Cái Gì
Chương 738: Gấp Cái GìChương 738: Gấp Cái Gì
Diệp Thắng Thiên tránh các bộ phận trọng yếu trên người anh, nhưng lần này cũng không phô trương thanh thế, anh ta bóp cò thật, máu tươi lập tức trào ra từ bả vai của giám sát Lương.
Diệp Thắng Thiên trông thấy máu tươi mà trong con mắt lóe lên vẻ hưng phấn, anh ta ra hiệu cho người đàn ông mặt sẹo gọi những người khác tới họp: "Mấy thằng cớm kia đều có súng hết, hơn nữa lòng cảnh giác rất mạnh, muốn bắt tụi nó không dễ như vậy đâu, chúng ta phải lên kế hoạch chu toàn."
Máy tên cướp bị gọi vào trong, một người đàn ông lùn tịt trong số đó còn cầm một quyển tạp chí trong tay, miệng lẩm bẩm: "Anh Diệp, khi nào thì chúng ta mới làm thêm một vụ nữa đây? Em còn muốn về nội địa xây nhà với lấy vợ nữa, cả ngày chui rúc ở nông thôn chán bỏ mẹ."
"Gấp cái gì? Đợi tao báo thù xong rồi lại làm thêm hai vụ nữa, sau này chúng ta sẽ được sống sung sướng cả thôi." Diệp Thắng Thiên nhìn chằm chằm vào bọn họ: "Trước đó đã nói rõ rồi đấy, tụi mày giúp tao báo thù thì tao dẫn tụi mày phát tài, không phải tụi mày định nuốt lời đấy chứ?"
Người đàn ông mặt sẹo thấy anh ta tức giận mới vội nói: Anh Diệp, chúng em nghe theo anh hết mà."
Diệp Thắng Thiên không có dự định bỏ qua cho các cảnh sát trong tổ của giám sát Lương. Bọn họ đã hại chết bốn người anh em của anh ta nên nhất định phải chôn cùng với các anh em. Trước đó anh ta đã nghe ngóng được địa chỉ của mấy viên cảnh sát này rồi: "Hai người phối hợp, mỗi người xử một thằng cớm, ba tiếng nữa sẽ về đây tập trung."
Những người khác nhận được nhiệm vụ lập tức bàn bạc xem phải xử lý cảnh sát thế nào, chỉ có mỗi người đàn ông lùn tịt kia là chậm rãi đứng dậy. Anh ta không muốn giết cảnh sát và cũng chẳng lấy được tiền, nhưng nếu từ chối anh Diệp thì tiếp sau đây bọn họ còn cướp tiệm vàng kiểu gì được nữa?
Cho nên anh ta đảo tròng mắt, nói: "Anh Diệp, chúng ta đi xem bói một quẻ đi? Trên tạp chí này có một thầy bói linh lắm đấy nhé."
Nhắc đến xem bói là Diệp Thắng Thiên chợt nhớ đến lần trước mình có đi tìm Tô Niệm Tinh để xem quẻ, khi ấy, mấy truyền thông kia đều tâng bốc cô đến mức thần thánh hóa, còn gọi cô là một trong mười đại sư đoán mệnh giỏi nhất Hương Giang, nhưng sau đó thì sao?
Anh ta chết mất bốn người anh em luôn!
Diệp Thắng Thiên phì cười: 'Mấy đại sư đoán mệnh này đều là loại thầy bói rởm, lừa tiên cả thôi, không nhất thiết phải đi tìm bọn họ. Mày tin bọn họ còn không bằng tin vào khẩu súng trong tay tao đây này!"
Người đàn ông lùn tịt lại là một người rất mê tín, lập tức sốt ruột bảo: "Không phải! Anh Diệp, người này có bản lĩnh thật đấy. Trước đó ông ta đã đoán trúng chuyện anh sẽ đi cướp, hơn nữa còn thất bại nữa cơ."
Sợ anh ta không tin, người đàn ông lùn tịt này còn lật đến trang giới thiệu Gia Cát đại sư kia, bên trên còn có một lời tiên tri của đối phương: "Ngũ quỷ chuyển vận là chỉ chúng ta đó."
Con ngươi của Diệp Thắng Thiên co rút lại, nhận lấy tờ báo của người đàn ông lùn tịt kia.
Bên trên giới thiệu về lời tiên tri của Gia Cát đại sư, mỗi một câu đều được giải thích rõ ràng chỉ tiết, đúng là nói bọn họ thật rồi, hơn nữa thời gian còn là trước vụ cướp của anh ta.
"Gia Cát thần toán này nổi tiếng lắm đấy, nghe nói có tận mấy chục vạn tín đồ. Anh nói xem có phải ông ta tiết lộ tin tức nên mấy tay cảnh sát này mới đi mai phục từ trước không?" Người đàn ông lùn tịt cảm thấy mình đã đoán trúng chân tướng rồi: "Chắc chắn là như thế rồi."
Người đàn ông mặt sẹo cũng cảm thấy có khả năng này: "Cảnh sát có nghĩa vụ bảo vệ người chỉ điểm. Trước đó tay cớm này nói là nội ứng đã phát hiện ra La Tiêu, sau đó lại sửa miệng nói thành mình theo dõi nghi phạm rồi mới phát hiện ra La Tiêu không đúng, rõ ràng là có vấn đề mà.
Em đoán, anh ta đã đoán ra được mình khó thoát được một kiếp này cho nên mới không chịu khai tên thầy bói này ra." Anh ta còn lầm bầm: "Ngược lại cũng không sợ chết đâu."
Trong mắt Diệp Thắng Thiên lóe lên vẻ nham hiểm: "Anh ta không sợ chết! Vậy bắt tên thầy bói này vê đây thẩm tra đi! Dám lừa lão tử thì lão tử sẽ cho nó về Tây Thiên ngay!"
Nếu thật sự là tên thầy bói này đã mật báo vậy anh ta nhất định sẽ tế ông ta cho linh hồn của mấy người anh em trên trời.
Chớp mắt cái, Gia Cát thần toán đã bị dẫn đến trước mặt mấy vị này, đầu ông ta bị dí súng, cả người sợ hãi run lấy bẩy, thậm chí còn tè ra quần.