Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 742 - Chương 742: Chúng Ta Chia Binh Làm Ba Ngả Trước

Chương 742: Chúng Ta Chia Binh Làm Ba Ngả Trước Chương 742: Chúng Ta Chia Binh Làm Ba Ngả TrướcChương 742: Chúng Ta Chia Binh Làm Ba Ngả Trước

"Vậy chúng ta chia binh làm ba ngả trước.' Trương Chính Bác nhanh chóng ra lệnh: "Tôi với Đại Lâm sẽ về đồn cảnh sát điều súng, Nhã Tĩnh, cô lái xe đến cổng đồn cảnh sát thả tôi xuống trước đi, Thục Huệ, cô với đại sư đi tìm người, Nhã Tĩnh về bệnh viện lấy túi y tế nhé."

Đại Lâm cảm thấy sắp xếp này của Trương Chính Bác có vấn đề: "Diệp Thắng Thiên dùng A1K47 lận đó, cho dù chỉ còn lại một tên cướp thì chúng ta cũng không phải đối thủ của anh ta."

Trương Chính Bác có hơi chần chừ: "Chúng ta xin phối súng trước đi vậy, tôi sẽ nghĩ cách điều đội Phi Hổ tới giúp."

"Anh chỉ là một tổ trưởng thôi, điều đội Phi Hổ ít nhất cũng phải từ cấp bậc giám sát trở lên." Đại Lâm cảm thấy Trương Chính Bác chắc chắn không thể xin được sự phối hợp của đội Phi Hổ.

Rõ ràng là Trương Chính Bác cũng biết một điểm này, anh ta nghĩ ngợi một lúc, từ đầu đến cuối lại chẳng nghĩ ra được ý gì hay.

Cuối cùng, anh ta nghiến răng nói: 'Sir Trân đang họp, hay là chúng ta ngụy tạo điều lệnh!"

Đại Lâm trợn tròn mắt: "Anh điên rồi à? Nếu như bị phát hiện thì anh sẽ bị đội cảnh sát khai trừ ngay."

Trương Chính Bác nào còn thời gian quan tâm đến mấy chuyện này: "Bây giờ cứu sir Lương quan trọng hơn.”

Tô Niệm Tinh không ngờ vào thời khắc mấu chốt này còn phải đi trộm trang bị nữa.

Cô nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi: "Không phải đồn cảnh sát các anh có vài vị giám sát hay sao? Kêu bọn họ phối hợp có được không?"

"Không được!" Trương Chính Bác không hề nghĩ ngợi đã từ chối ngay: "Bọn họ đều làm việc theo quy trình chắc chắn sẽ báo cáo với cảnh ti Trần trước, bây giờ thời gian cấp bác như thế, cho dù là chậm trễ một giây thôi cũng không được."

Tô Niệm Tinh nghĩ đến sir Trương của bộ phận quan hệ công chúng mà giám sát Lương từng nhắc đến là một người vị thành tích mà không từ bất cứ thủ đoạn gì.

Cô lập tức hỏi: 'Sir Trương của bộ phận quan hệ công chúng các anh không phải cũng là giám sát hay sao? Chắc hẳn anh ta có thể điều được đội Phi Hổ chứ?"

"Sir Trương?" Đại Lâm ngạc nhiên.

Bộ phận quan hệ công chúng chính là cánh săn ảnh của đội cảnh sát, bọn họ phụ trách thu thập thông tin tình báo chứ không cần phải vác dao súng thật ra trận, bình thường cũng không cần điều đến đội Phi Hổ.

Nhưng cấp bậc của sir Trương lại đủ dùng rồi!

Hai mắt Trương Chính Bác sáng ngời như đèn pha ô tô, anh ta đấm vào đầu gối một quyền: "Đúng rồi! Đi tìm sir Trương giúp mới được!"

Quan Thục Huệ lại lộ ra vẻ mặt kỳ lạ: "Sir Trương chính là một người ăn thịt không thèm nhả xương đấy, các anh đã nghĩ xong phải lấy lợi ích gì ra để trao đổi với anh ta chưa?"

Trương Chính Bác lại cảm thấy đây không phải vấn đề, so với giám sát Lý, giám sát Vương thích làm việc theo quy trình thì sir Trương chỉ coi trọng lợi ích mới dễ công phá hơn: "Cái này thì có gì mà khó, đến khi ấy kêu vua tàu thủy quyên góp một nghìn vạn đô la Hồng Kông cho đội cảnh sát là anh ta kiếm được thành tích rồi, anh ta có gì mà không chịu nữa chứt"

Lương Nhã Tĩnh đồng ý ngay tắp lự: "Nếu như ông ngoại tôi không bỏ tiền thì tôi sẽ chi khoản tiên này."

Chiếc xe Jeep lái đến cổng đồn cảnh sát, Trương Chính Bác và Đại Lâm xuống xe, Quan Thục Huệ thì cùng Tô Niệm Tinh đi tìm chú Minh. Còn Lương Nhã Tĩnh phóng thẳng đến bệnh viện lấy túi cấp cứu, lát nữa cô ấy sẽ qua đó tìm bọn họ.

Đêm hôm khuya khoắt, đang là lúc mọi người đã ngủ say giấc rồi thì cánh cửa nhà chú Minh bị gõ vang. Đều là hàng xóm láng giềng chung sống với nhau nên thi thoảng Tô Niệm Tinh cũng sẽ nghe bọn họ nói vê chuyện trong nhà mình. Nhà của chú Minh với anh Minh sống ngay trong tòa nhà có tiệm vàng của ông ta, tâng một là tiệm vàng, tâng mười tám, phòng phía tây chính là nhà của bọn họ.

Chú Minh đã từng oán thán với con trai rằng chọn số tâng này không tốt, nghe qua cứ như "Mười tám tầng địa ngục sau khi vê Tây Thiên" ấy.

Người già ngủ không sâu giấc, khi nghe thấy tiếng gõ cửa, chú Minh bị đánh thức ngay, ông ta híp mắt lọ mọ đi ra mở cửa, trông thấy hai người Tô Niệm Tinh đứng trước cửa, ông ta dụi mắt hỏi: "Đại sư? Sao cô lại tới đây?"

Tô Niệm Tinh vội vàng đi lên hỏi ông ta: "Người đàn bà ngày trước ấy, cô ta có quen một người bạn trai là tội phạm giết người, năm ngoái người đàn ông này đã được thả ra và tới quán ăn chúng cháu ứng tuyển, chú có biết bây giờ bọn họ đang ở đâu không?”
Bình Luận (0)
Comment