Chương 741: Mẹ Giúp Cô Ấy Đi
Chương 741: Mẹ Giúp Cô Ấy ĐiChương 741: Mẹ Giúp Cô Ấy Đi
"Cháu vừa mới bói ra được." Tô Niệm Tinh gấp đến mức vò đầu bứt tai, chỉ hận không thể khiến tất cả mọi người đi theo cô ngay bây giờ.
Đáng tiếc, cô đã năn nỉ giám sát Lương giữ bí mật hộ mình và anh quả thật cũng đã làm như thế.
Mấy vị đại lão này hoặc là dứt khoát không để ý đến cô, hoặc là chỉ quan tâm đến thân phận của cô khi cô hỗ trợ cảnh sát điều tra phá án. Mấy người này cũng không phải người hâm mộ của cô, chưa từng thấy cô xem bói nên hoàn toàn không nghe cô.
Mà mấy người Đại Lâm rất tin tưởng lời cô thì lại thấp cổ bé họng, hoàn toàn không thể đả động được đến mấy vị cảnh ti cao cấp có cấp bậc cao hơn bọn họ rất nhiều này.
Các cảnh ti đưa mắt nhìn nhau: "Chỉ vì một quẻ tượng của cô mà kêu đội cảnh sát chúng tôi ra quân? Nếu như chuyện này để truyền thông biết được vậy danh tiếng của đội cảnh sát chúng tôi lại sụt xuống nữa thì sao?"
"Tôi xem bói thật sự rất linh đấy! Nếu không tin thì tôi có thể bói cho các người một quẻ ngay!" Tô Niệm Tinh gấp gáp muốn chứng minh với mọi người, đáng tiếc, bọn họ đang ở trong cuộc họp nên hoàn toàn không rảnh nghe cô chứng minh.
Lương Nhã Tĩnh lại nóng lòng như con kiến bò trong chảo nóng, cô ấy nắm chặt lấy cánh tay của mẹ mình, giậm chân: "Mẹ, cô ấy bói toán rất linh đó, mẹ giúp cô ấy đi, dù sao thì bọn họ cũng không tìm được manh mối gì cả, không bằng nghe lời cô ấy đi tìm người trước."
Tô Tú Tuyết lườm con gái một cái, lạnh lùng nói: "Mẹ thật sự đã chiều hư con rồi! Con nghĩ đồn cảnh sát do nhà chúng ta mở hay sao? Mẹ nói điều người là điều được chắc."
Vừa rồi bà ấy đã nói sứt cả mồm luôn rồi, bởi vì cha của bà ấy quyền thế nên cuối cùng anh Nhất mới bằng lòng thành lập tổ trọng án. Bây giờ nếu bà ấy kêu anh Nhất căn cứ theo quẻ tượng của một vị đại sư đoán mệnh để đi bắt người, vậy không phải chứng minh bà ấy càng tin thây bói hơn mà không tin tổ chuyên án hay sao.
Vậy tổ chuyên án còn có thể chuyên tâm giúp bà ấy tìm con trai nữa sao?
Lương Công Thực cảm thấy con gái đang nói năng lung tung: "Chúng ta đang bàn bạc xem phải giải cứu anh con thế nào, con đừng quấy rối nữa. Nếu như thật sự nhớ anh con thì con về nhà nấu cháo cho anh con trước đi, không bao lâu nữa tổ chuyên án có thể tìm được người."
Nói rồi, cánh cửa phòng họp đóng lại, cuộc họp được tiếp tục.
Lương Nhã Tĩnh tức đến giậm chân.
Tô Niệm Tinh quay đầu chạy ra ngoài, mấy người Đại Lâm đưa mắt nhìn nhau rồi cũng vội vàng đuổi theo. Lương Nhã Tĩnh tức giận trừng mắt nhìn cánh cửa phòng họp đóng chặt, nghĩ một chút rồi cũng đi theo.
Chiếc xe Jeep khởi động, Tô Niệm Tinh lập tức nói: 'Lái về đường Paterson trước đi."
Cô nói lại rõ ngọn ngành nội dung quẻ tượng của mình ra.
"Bây giờ chúng ta có hai con đường phải đi, một là mai phục ở nhà Gia Cát cư sĩ nhưng sir Lương sẽ bị bắn trúng vai.
Hai là đi tìm người và kêu anh ta dẫn chúng ta đi bao vây sào huyệt của Diệp Thắng Thiên, nhưng có khả năng bọn họ sẽ lấy sir Lương ra làm con tin." Điều thứ hai này thoạt nhìn không có thương vong nhưng hệ số nguy hiểm còn cao hơn cả cái đầu.
Trương Chính Bác gần như không cân nhắc quá nhiều mà đáp: "Chọn cái đầu tiên đi, nếu chọn cái thứ hai thì có khả năng chúng ta sẽ phải trơ mắt nhìn bọn họ dẫn sir Lương đi mất. Vì sự an toàn của sir Lương, chúng ta chỉ có thể thả bọn họ đi mà thôi, vậy sẽ rất lãng phí một cơ hội xem bói. Cô bói toán lúc linh lúc không, quá mất ổn định."
Lần trước Hà Gia Tuấn bị bắt cóc, tại sao bốn trăm viên cảnh sát lại không bắt được nổi bốn kẻ bắt cóc? Chính là vì bọn bắt cóc đã lấy Hà Gia Tuấn ra làm con tin, bọn họ sợ ném chuột vỡ bình nên mới không thể không thả người đi.
Đại Lâm gật đầu: "Đúng! Chọn cái đầu tiên đi."
Quan Thục Huệ cũng cảm thấy nên chọn cái đầu.
Lương Nhã Tĩnh nghe thấy vai của anh trai sẽ trúng đạn mà thương anh rất nhiêu, nhưng vì cân nhắc đến sự an toàn của anh mình, cô ấy chỉ đành cắn răng không phản bác.
"Lát nữa tôi sẽ về bệnh viện lấy túi cấp cứu, như vậy có thể băng bó đơn giản cho anh tôi."
Tô Niệm Tinh thấy mọi người đã quyết định xong phương án, vì thế lại bổ sung thêm: "Chọn cái đầu tiên thì chúng ta vẫn phải tìm được vị trí mà sir Lương đang bị giam giữ. Bọn họ đến tìm Gia Cát cư sĩ chắc chắn sẽ để lại người canh chừng, cho nên thời gian của chúng ta vô cùng eo hẹp, chỉ có đúng một đêm nay mà thôi.'