Chương 745: Đảm Bảo Sẽ Hoàn Thành Nhiệm Vụ
Chương 745: Đảm Bảo Sẽ Hoàn Thành Nhiệm VụChương 745: Đảm Bảo Sẽ Hoàn Thành Nhiệm Vụ
Cô chưa bao giờ từ nghĩ hai tiếng đồng hồ lại là một khoảng thời gian dài và chậm như thế, thấp thỏm, lo lắng, sợ hãi, tức giận, khủng hoảng, đủ các loại cảm xúc đan xen vào nhau, rõ ràng nên là một đêm ngủ rất ngon nhưng đầu óc cô lại đang nhanh chóng nghĩ ngợi, đến ngay cả ngủ gật cũng không hề có.
Đội Phi Hổ nhanh chóng chờ xuất phát, sir Trương nhìn thấy một người ngoài như Tô Niệm Tinh mới kêu cô về nhà trước, Lương Nhã Tĩnh là bác sĩ có thể cùng xuất phát với bọn họ."
"Tại sao tôi không thể đi?" Tô Niệm Tinh gấp gáp: "Lỡ như lại giống như lần trước, bọn bắt cóc chuyển con tin đi chỗ khác thì phải làm sao? Các anh còn có thể bắt được người nữa không?”
Trương Chính Bác cũng cảm thấy cô nói rất có lý nên cũng vội vàng nói đỡ vài lời: "Đúng đó, để cô ấy đi cùng đi, cô ấy bói toán rất linh, có lẽ có thể cung cấp manh mối cho chúng ta."
Sir Trương thấy anh ta đã nói như vậy rồi: "Cậu phụ trách bảo vệ cô tai Nếu như thị dân bị thương thì cả tôi với cậu đều sẽ bị cảnh ti Trân phê bình, nói không chừng còn phải viết bản kiểm điểm nữa."
Trương Chính Bác kính chào: "Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Sir Trương vung tay, đội Phi Hổ và toàn bộ tổ viên của tổ trọng án đều ngồi lên xe.
Tô Niệm Tinh và Lương Nhã Tĩnh cũng mặc áo chống đạn vào dưới sự chỉ dẫn của Trương chính Bác.
Trương Chính Bác không yên tâm nên nhiều lần dặn dò: "Đến thôn rồi, hai người các cô cứ ngồi yên trong xe, chiếc xe này có kính chống đạn, súng không bắn hỏng được đâu, các cô nhớ phải nấp kỹ vào đấy."
"Không đi mai phục ở nhà Gia Cát cư sĩ sao?" Tô Niệm Tinh thấy có nhiều xe cảnh sát cùng nhau ra quân như thế, động tĩnh lớn như vậy vào sáu giờ sáng rất khó không thu hút sự chú ý của người khác, cô không nhịn được mà bắt đầu lo lắng.
Trương Chính Bác lắc đầu: "Không phải, đến đằng trước là chúng ta sẽ chia binh làm hai ngả. Sir Trương dẫn đội đi nằm vùng ở nhà Gia Cát cư sĩ, còn tôi dẫn đội Phi Hổ đến thôn Hạ Vi, chúng ta phải đợi Diệp Thắng Thiên ra khỏi thôn rồi thì mới có thể vào thôn giải cứu sir Lương được, không thể để bọn họ phát hiện ra."
Nhà của Gia Cát cư sĩ cách đây gần, chỉ khoảng mười mấy phút là đến, nhưng thôn Hạ Vi lại rất xa, đội Phi Hổ nhất định phải chia binh làm hai ngả, tách ra hành động.
Tô Niệm Tinh thở phào một hơi nhẹ nhõm....
Khi đám người Tô Niệm Tinh ngồi xe Jeep đến giao lộ ở đầu thôn thì Đại Đao và Lâm Thúy Thúy đã đứng đợi ở đó.
"Mười phút trước đã có bốn người lái xe ra khỏi thôn, còn một người khác ở lại trong thôn canh chừng, buổi trưa tôi sẽ đi đưa cơm cho anh ta."
Chỉ có một tên cướp cũng không có nghĩa là bọn họ đã được an toàn. Trương Chính Bác lập tức nói: "Vậy mời anh phối hợp với bên cảnh sát điều tra phá án, gõ cửa dụ anh ta ra."
Đại Đao liếc mắt nhìn Trương chính Bác, anh ta đã từng ngồi tù rồi nên chẳng lộ ra được vẻ mặt dễ chịu gì khi đối diện với cảnh sát, đôi mắt của anh ta nhìn chằm chằm về phía Tô Niệm Tinh: "Cô thật sự muốn thuê tôi làm vệ sĩ
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng!"
Đại Đao dứt khoát nói: "Vậy được, tôi sẽ dụ anh ta ra giúp các anh, trong tay anh ta có súng, còn có cả một quả lựu đạn nữa, lúc các anh tới bắt anh ta nhất định phải nhớ bắn chết ngay trong một phát súng."
Lương Nhã Tĩnh có hơi sốt ruột: 'Buổi trưa mới đưa cơm? Vai của anh tôi đã trúng đạn rồi phải kịp thời chữa trị ngay, anh không thể đưa cơm ngay bây giờ được sao?"
Đại Đao chần chừ: "Nhưng bọn họ vừa mới ăn sáng xong, ăn xong mới rời khỏi thôn. Giờ tôi qua đó đưa thêm chắc chắn anh ta sẽ nghi ngờ, lỡ như tính cách của anh ta không tốt, nổ súng bắn thì phải làm sao?"
Tô Niệm Tinh nhìn Lương Nhã Tĩnh: "Bả vai trúng đạn có thể kiên trì được bao lâu?"
"Vậy phải xem có bắn trúng động mạnh không đã." Lương Nhã Tĩnh không nhìn thấy vết thương cụ thể nên không tiện đáp bừa.
Tô Niệm Tinh chỉ vào một vị trí, Lương Nhã Tĩnh thấy mà lập tức nhíu mày: "Cùng lắm chỉ được nửa ngày thôi, bây giờ mới sáu rưỡi sáng, cách giờ cơm trưa còn tận sáu tiếng rưỡi nữa lận, đến khi ấy anh tôi có khả năng đã chết vì mất máu quá nhiều từ lâu rồi."
Giờ cơm trưa ở Hương Giang khá muộn, đại đa số đều ăn vào tâm một giờ. Sau khi trúng đạn, mất một thời gian dài như thế không được kịp thời chữa trị vậy rất dễ xảy ra tình trạng mất máu quá nhiều mà chết.