Chương 76: Cô Thu Tiền Một Lân Hay Là Hai Lần Đấy
Chương 76: Cô Thu Tiền Một Lân Hay Là Hai Lần ĐấyChương 76: Cô Thu Tiền Một Lân Hay Là Hai Lần Đấy
Anh ta ở bên này khao khát về tương lai, còn Tô Niệm Tinh thì lại bị bà Châu ép phải lùi lại, cô giải thích với vẻ bất đắc dĩ: "Con trai bà để ý đến sự nghiệp hơn cho nên tôi tạm thời không nhìn thấy nhân duyên của anh ta. Nhưng nếu bà gấp vì hôn sự của con trai mình như vậy, tôi có thể thông qua chỉ tay của bà để xem nhân duyên của con trai bà."
Bà Châu liếc mắt nhìn bảng giá của cô: "Cô thu tiền một lần hay là hai lần đấy?"
Tô Niệm Tinh bị bà ta làm cho cứng họng, đây vẫn là lần đầu tiên cô gặp phải loại tình huống này.
Bà Châu thấy cô chân chừ lại có hơi khó chịu: "Tôi kêu cô xem nhân duyên cho con trai tôi mà cô lại đi xem sự nghiệp cho nó, cô ai xem bói như cô không hả? không được! Chỉ có thể thu một lần tiền."
Châu Hồng Ba thấy mẹ mình nổi đóa lại cảm thấy mất mặt: "Con muốn xem sự nghiệp hơn, không liên quan gì đến đại sư."
Bà Châu trừng mắt nhìn con trai với vẻ dữ tợn: "Là bản thân cô ta không biết phân biệt, dựa vào cái gì mà chúng ta phải tốn tiền hai lần."
Tuy rằng Tô Niệm Tinh phải xem cho hai người nhưng quả thật đối phương chỉ muốn xem nhân duyên, cô thật sự không thể nói đối phương sai được, vì thế đành gật đầu: "Tôi chỉ thu một lần tiền."
Bà Châu liếc mắt nhìn con trai với vẻ đắc ý.
Tô Niệm Tinh ra hiệu cho bà ta ngồi xuống.
Lại đi một quy trình thao tác xong, bà Châu muốn cô giải thích lục hào kim tiền quẻ mà cô vừa ném lần lượt biểu thị những ý nghĩa gì. Tô Niệm Tinh nào có hiểu đâu nên chỉ bình tĩnh đáp: "Thiên cơ bất khả lộ."
Bà Châu nghẹn một cục ở họng.
Tô Niệm Tinh cẩn thận xem lòng bàn tay của bà ta.
Lần này, video ba phút như được tăng tốc lên gấp mười lần. Phần lớn những video trước đó đều có thời gian ngày tháng, thậm chí còn chính xác đến từng giây, nhưng lần này lại quá nhanh, cô hoàn toàn không nhìn thấy rõ thời gian. Cưỡi ngựa xem hoa hết một lần mà vẫn không nhìn rõ được chi tiết.
Bà Châu tổng cộng cưới về hai cô con dâu.
Cô đầu tiên lớn lên xinh đẹp, dịu dàng động lòng người, cũng chính là loại hình mà Châu Hồng Ba thích, nhưng bà Châu lại không hài lòng một tí nào cả. Sau khi kết hôn luôn tìm đủ mọi cách để hành hạ con dâu.
Châu Hồng Ba muốn lên tiếng thay vợ nhưng lại bị mẹ mình chỉ trích là "bất hiếu",'lấy vợ rồi quên mất mẹ." Sau đó cô con dâu không thể chịu nổi sự đày đọa của bà ta nữa, lựa chọn ly hôn với Châu Hồng Ba, ngay cả đứa con đã mang thai được ba tháng cũng lén lút chạy đến nội địa phá thai.
Sau khi con trai ly hôn, bà Châu cũng không sửa đổi lỗi sai của mình mà vẫn khăng khăng giục con trai kết hôn tiếp.
Lần này, Châu Hồng Ba chính là một con rối gỗ có dây, để mặc cho người nhà tự ý quyết định, lấy một cô vợ ở quê về. Đối phương quả thật rất kiên định, chịu khó, mặc cho bà Châu có đày đọa thế nào cũng không hề oán trách nửa lời.
Nhưng đợi đến lúc bà Châu đổ bệnh một trận cần người chăm sóc, Châu Hồng Ba bận lo cho sự nghiệp nên giao mẹ lại cho cô ta. Cô ta cũng hành hạ bà Châu đủ một năm, cuối cùng đến lúc chết, bà ta đã gây đến mức chỉ còn da bọc xương.
Tô Niệm Tinh rút tay về, nhìn bà Châu khoa trương và tàn ác trước mặt mình, trong lòng thở dài một tiếng, thật sự ứng với một câu kia "Quả báo thường đến muộn, nên nhiều người nghĩ rằng nó không có."
Cô nhún vai: "Bà tổng cộng có hai cô con dâu. Cô con dâu đầu tiên là chân ái của con trai bà nhưng bà lại không thích cô ấy, hành hạ cô ấy đủ điều, chưa đến một năm hai người này đã ly hôn."
Bà Châu nghe đến đây không chỉ không cảm thấy mình sai mà ngược lại còn thề thốt tỏ rõ: "Chắc chắn là cô ta không đúng rồi, tiểu bối thì nên hiếu thuận với trưởng bối."
Tô Niệm Tinh từ chối cho ý kiến, loại quan điểm cổ hủ này đã ăn sâu bén rễ mấy chục năm rồi, đừng hòng thay đổi được bọn họ.
Bà Châu truy hỏi: "Vậy đứa con dâu thứ hai thì sao?"
Tô Niệm Tinh lại nhún vai: “Cô con dâu thứ hai thì con trai bà không thích, cũng không có tình cảm gì với cô ta cả. Nhưng bà lại rất thích. Cô ta cân mẫn chịu khó, lại nghe lời chiều theo ý bà, hơn nữa còn đẻ hai đứa cháu trai cho nhà họ Châu các bà nữa. Nhưng...'
Trong ánh mắt mong chờ của ông Châu và bà Châu, Tô Niệm Tinh xòe tay ra: "Cuối cùng bà đổ bệnh một trận, cô ta không chỉ không đưa bà đến bệnh viện mà ngược lại còn ngược đãi bà đến chết."