Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 804 - Chương 804: Vậy Lý Do Giết Người Là Gì

Chương 804: Vậy Lý Do Giết Người Là Gì Chương 804: Vậy Lý Do Giết Người Là GìChương 804: Vậy Lý Do Giết Người Là Gì

Tô Niệm Tinh đưa tờ báo cho anh xem: "Bạn cùng phòng của người này tới tìm em xem bói hai lần rồi, tối hôm qua em đã bói cho cô ta biết là cô bạn này đã chết. Hôm nay thì báo tăng tin có thi thể luôn. Anh nói xem, liệu có khả năng hung thủ chính là tên tội phạm đã giết bà mẹ kia không?”

Giám sát Lương nhận lấy tờ báo, anh cũng có ấn tượng về vụ án này, trước đây đã từng đọc khi còn ở trường cảnh sát rồi, cô gái này quả thật đã cầu xin cho người đàn ông kia.

"Có khả năng." Anh nhanh chóng đưa ra một câu trả lời.

"Vậy lý do giết người là gì?" Tô Niệm Tinh không tài nào hiểu được: "Lễ nào anh ta ở trong tù vẫn chưa đủ hay sao? Giờ lại muốn vào trong ở thêm mười năm nữa?"

Lần này cũng không có ai cầu xin cho anh ta nữa cho nên rất có thể sẽ ngồi tù chung thân luôn quá.

Trước đó giám sát Lương đã nghiên cứu về vụ án này rồi, bởi vì hành vi phản nhân tính của người nhà này khiến anh cảm thấy vụ án không hề đơn giản, sau đó anh cũng có điều tra qua: "Trước đó cô gái này đã mua bảo hiểm cho mẹ mình mà người thụ hưởng lại chính là mình."

Tô Niệm Tinh hơi trừng to mắt: "Ý của anh là cô ta và hung thủ đã hợp mưu giết người?"

Giám sát Lương gật đầu: "Chắc là vậy đấy! Đáng tiếc, khi ấy tay hung thủ này một mực đòi gánh vác toàn bộ tội trạng, bọn anh cũng không có chứng cứ gì mới cho nên chỉ có thể kết án tại đây."

Hung thủ đã ngồi tù rồi hơn nữa cũng đã nhận tội, vụ án đã được thẩm phán xét xử cho nên xác suất lật lại là không lớn.

Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, kết quả cũng giống với vụ án của Thông phát tài vậy, cô có lý do để suy đoán: "Sở dĩ tay hung thủ này giết cô gái cũng có khả năng là vì phân chia không đồng đều."

Dù sao thì cũng đã ngồi tù mười mấy năm rồi, sau khi ra ngoài chắc chắn phải được chia một nửa số tiền bảo hiểm, nhưng cô gái này có chịu sao?

Nếu như cô ta có nhiều tiền như vậy thì cũng sẽ không thuê chung nhà với người khác đâu.

Chớp mắt cái, Tô Niệm Tinh lại đến đường Temple bày sạp, vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu thì A Tình lại qua đây.

Hai mắt cô ta đỏ hoe: "Đại sư, cô bói thật sự rất chuẩn, đúng là cô ấy đã chết thật rồi."

Tô Niệm Tinh còn có thể nói gì được nữa mà chỉ có thể khuyên cô ta nén bi thương: "Người chết cũng không thể sống lại, còn nữa, cô ta cũng không trong sạch đâu."

A Tình quên luôn cả khóc mà trừng to mắt nhìn cô: "Hả? Tại sao lại không trong sạch?”

Tô Niệm Tinh nói với cô ta chuyện bạn cùng phòng đã mua bảo hiểm cho mẹ mình.

A Tình hơi trừng to mắt: "Hả? Nhưng cô ấy đã có tiêu bảo hiểm rồi sao vẫn còn nghèo như vậy nữa chứ?"

Chuyện này... Tô Niệm Tinh cũng không biết: "Có khả năng là cô ta đã tiêu hết rồi chăng?

A Tình lau nước mắt, có hơi khó mà chấp nhận được. Lại qua hai ngày nữa, hung thủ đã bị bắt.

Đối với chuyện sát hại này, đối phương rất thẳng thắn khai nhận. Khi đề cập đến nguyên nhân giết người, ngược lại anh ta trông còn rất thản nhiên, vốn tưởng rằng sau khi được tại ngoại, anh ta có thể nhận được một khoản tiền bồi thường rất lớn, nhưng ả đàn bà kia lại đi đánh bạc, thua hết sạch tiền rồi.

Anh ta ngồi tù suốt mười mấy năm uổng phí làm sao có khả năng tha thứ cho cô ta được chứ?

Hung thủ đòi mãi mà không lấy được tiền nên tức giận giết người luôn.

"Chậc chậc, hóa ra là như thết Tôi đã nói rồi mà, làm có có khả năng lại đi tha thứ cho hung thủ giết người được chứ, ra là có nguyên nhân cả."

"Xúi giục người đàn ông giết chết mẹ mình lại càng bất hiếu hơn đi?"

Trước đó chỉ là thánh mẫu thôi, còn bây giờ té ra lại chính là chủ mưu, cô ta còn có thể đáng tởm hơn được nữa không?

Chú Minh thấy ghê muốn chết đi được: "Loại người này chết vẫn chưa đủ!"

Chú An thở dài: "Mấy vụ giết người vì tiên bảo hiểm thật sự nhiều lắm, tôi thấy, công ty bảo hiểm sắp thêm luôn một khoản là giết người không bao gồm cả trong này vào rồi đấy."

"Vậy bảo hiểm còn có thể bán ra được nữa sao?"

Buổi tối đến phố Temple, mấy đại sư đoán mệnh khác vây quanh sạp hàng của cô và nhìn chằm chằm vào cô như hổ đói rình mồi.

Đại Đao thấy người tới không có ý tốt bèn chắn trước mặt Tô Niệm Tinh: "Các người làm gì thế?" Có vị tiên sinh đoán mệnh để cặp râu cá trê chắp tay với Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô cũng chừa lại đường sống cho chúng tôi với chứ, một quẻ của cô chỉ thu có hai mươi tám đồng thì chúng tôi còn bói kiểu gì nữa? Cô tăng giá lên một chút, được không?”
Bình Luận (0)
Comment