Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 889 - Chương 889: Một Với Một Thì Pk Kiểu Gì

Chương 889: Một Với Một Thì Pk Kiểu Gì Chương 889: Một Với Một Thì Pk Kiểu GìChương 889: Một Với Một Thì Pk Kiểu Gì

"Đừng có trông mặt mà bắt hình dong, cẩn thận anh ta đâm sau lưng cho một nhát đấy."

Tô Niệm Tinh bật cười: "Đương nhiên không phải rồi, anh họ rốt lắm, anh ấy muốn chứng minh tôi thật sự có bản lĩnh chứ không phải chỉ dựa vào gia đình để nổi tiếng."

Tiếp theo đấy, các tuyển thủ cũng liên tục giao kết quả lên.

Chú Minh nhìn thời gian: "Hôm nay là thứ bảy, phải một tuần nữa mới có thể biết được kết quả, rồi ngày mai các cô tính ghi hình kiểu gì?"

Tô Niệm Tinh cười đáp: "Vòng này không đào thải người, có năm mươi phút thôi, tiếp theo sẽ là phần thi PK, sau đó cộng điểm ở cả hai vòng lại, xếp hạng xong mới bắt đầu loại."

"Một với một thì PK kiểu gì?" Chú Minh tò mò hỏi.

Trước đấy Tô Niệm Tinh đã nhận được quy tắc cuộc thi: "Mỗi người chuẩn bị một thứ rồi đặt vào trong đĩa để đối thủ cạnh tranh của mình đoán xem bên trong là thứ gì, đoán đúng được điểm, đoán sai không có điểm."

"Oa! Cái này hay đấy, không cần lo sẽ gian lận, các cô đều là đối thủ cạnh tranh, hơn nữa rút thăm cũng rút ngay tại hiện trường rồi mới có thể nhìn thấy đối thủ, chứ trước đấy thì không biết." Chú An cảm thấy ý tưởng này rất hay ho, ông ta không nhịn được mà dựng ngón cái: "Quả nhiên anh họ cô rất hiểu tâm lý của khán giả đấy."

Tô Niệm Tinh cũng rất khẳng định về năng lực của Trịnh Kiện Hạo: "Đúng vậy, anh ấy thật sự rất lo phòng ngừa gian lận, còn bảo chúng tôi ở khu đợi không được phép trao đổi, càng không thể truyền giấy." Đương nhiên, cũng không có người nào sẽ đi trao đổi rồi. Dù sao thì mọi người cũng muốn nhờ vào cuộc thi này để thành danh, những tuyển thủ không có năng lực đều đã sớm bị loại sạch từ hai vòng trước đó rồi.

Phần thi này cũng không có bầu không khí gương cung bạt kiếm nhưng các khán giả vẫn vô cùng hồi hợp đợi chờ kết quả vào ngày kia.

"Hóng quá đi mất thôi, cũng không biết ai có thể dự đoán thành công nữa."

Có người tò mò hỏi: "Nếu các khán giả đang xem chương trình này nghe lời của đại sư đi mua cổ phiếu mà ông ta đề cử, dẫn đến việc giá cổ phiếu tăng lên rồi cách gân lời tiên đoán của ông ta thì phải làm sao?"

"Đúng đó, xem bói chỉ có thể căn cứ vào tình hình khi ấy để bói thôi chứ nhỉ?"

Chú Minh lặng lẽ nói: "Nếu như là thần toán chắc chắn sẽ lường trước được tình huống này."

"Ế, thế thì càng thú vị hơn ấy chứ"

Các hàng xóm thảo luận sôi nổi, có hàng xóm cũng mua bán cổ phiếu kiến nghị: "Các người có muốn đi mua mấy loại cổ phiếu mà đại sư tiến cử không? Tôi vừa xem thấy có vài loại cổ phiếu có xu hướng tăng không tồi."

"Có thể thử một phen, mua ít một chút, đại sư tiến cử chắc chắn sẽ có rất nhiêu người chạy theo mua."

Tô Niệm Tinh cảm thấy bọn họ nghe gió thành mưa như vậy rất dễ chịu thiệt: "Chương trình này được ghi hình trước một tuần. Mà thứ bảy với chủ nhật không mở cửa, phải đợi đến thứ hai các người mới có thể mua, lỡ như ai cũng làm giống như mọi người thì ngày hôm sau sẽ nhanh chóng rớt hết thôi, vậy chẳng phải các người mua ở kỳ đỉnh cao nhất rồi sao?" Mọi người đưa mắt nhìn nhau, chú An nhỏ giọng thì thâm: "Đại sư nói có lý đấy."

"Vẫn nên bỏ đi, không tham gia vào vụ này làm gì."

Đúng lúc này thì giám sát Lương đi từ bên ngoài vào trong.

Tô Niệm Tinh nhìn anh với vẻ ngạc nhiên: "Sao anh lại tới đây?”

Giám sát Lương cười đáp: 'Không phải em muốn gặp phong thủy tiên sinh hay sao? Anh đã tìm được người rồi, khi nào thì em có thời gian rảnh."

"Bây giờ em đang rảnh luôn này." Gần đây Tô Niệm Tinh rất bận, vừa phải tham cuộc thi huyền học vừa phải đi tìm mặt tiên cửa hàng, lại còn phải đi tuần tra các cửa hàng mới nữa, nhưng có bận đến đâu cũng phải gặp phong thủy tiên sinh. Cô có đầy một bụng nghi vấn, có làm thế nào cũng không thể yên tâm nổi.

Giám sát Lương dẫn cô lên xe.

Tô Niệm Tinh hỏi anh tìm được người ở đâu.

"Trước đó ông ta vẫn luôn ở nông thôn, không còn xem bói cho người ta nữa." Giám sát Lương thở dài: "Ông ta nói bày trận cho người sẽ phải gánh chịu nhân quả. Lúc trước ông ta bày trận giúp anh là vì muốn cứu cháu trai út của mình nhưng đến cuối cùng lại làm hại thiên hòa, cho nên suốt nhiều năm nay vẫn đang hành thiện tích đức, có xây một trường học, tụi trẻ con ở gần đó đều có thể tới trường học miễn phí."

Tô Niệm Tinh im lặng nghe: "Xem ra đây đúng là một vị đại sư chân chính rồi."
Bình Luận (0)
Comment