Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 914 - Chương 914: Cháu Làm Việc Nghiêm Túc, Ông Rất Yên Tâm Về Cháu

Chương 914: Cháu Làm Việc Nghiêm Túc, Ông Rất Yên Tâm Về Cháu Chương 914: Cháu Làm Việc Nghiêm Túc, Ông Rất Yên Tâm Về CháuChương 914: Cháu Làm Việc Nghiêm Túc, Ông Rất Yên Tâm Về Cháu

Giám sát Lương gật đầu: "Vâng, sắp tới sẽ có bài phỏng vấn, chỉ cần trong vòng nửa năm không phạm lỗi thì chắc hẳn không thành vấn đề."

Tô Ngọc Bạch cười nói: "Cháu làm việc nghiêm túc, ông rất yên tâm về cháu."

Ông ta nói chuyện với giám sát Lương, còn Tô Niệm Tinh và Trịnh Kiện Hạo lại nói về [Ngộ nhập] mới của anh ta: "Quay cũng không tồi, chỉ là không ngờ con người lại có thể xấu xa đến vậy."

"Nó dựa trên câu chuyện có thật đấy, còn phim ảnh vẫn mỹ hóa lên rồi, người đàn ông kia lên tòa vẫn còn la lên sẽ không bỏ qua cho phụ nữ nữa mà.

Tô Niệm Tinh thấy gớm không chịu được: "Anh ta đã hại nữ giới thảm đến như thế rồi mà vẫn còn không biết xấu hổ định báo thù nữa sao? Quả đúng là người xấu không có giới hạn mà."

Trịnh Kiện Hạo gật đầu: "Người bình thường chúng ta không hiểu được người xấu đâu."

Nói đến chuyện này, đột nhiên anh ta hỏi giám sát Lương: "Nguyên mẫu của [Ngộ nhập] có phải sắp được thả ra ngoài rồi không?”

Giám sát Lương gật đầu: "Đã được thả ra ngoài rồi."

"Em nói xem anh ta có đi tìm người phụ nữ kia để báo thù không?" Trịnh Kiện Hạo nổi lòng hóng hớt.

Giám sát Lương nào có biết đâu. Nói rồi lại nói, Tô Ngọc Bạch nhắc đến chuyện của Trịnh Ích Dân: "Mấy hôm trước ông có tham gia lễ tang của Trịnh Kiến Dân mà xảy ra một chuyện quái lạ lắm."

Ba người đồng loạt nhìn về phía ông ta: "Chuyện quái lạ gì thế ạ?"

Tô Ngọc Bạch nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Mộ của ông ta đang yên đang lành nhưng không biết tại sao không xây được lên, cứ xây xong là sụp, cháu nói xem nguyên nhân là gì cơ chứ? Có phải rất không cát lợi không?"

Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng là không cát lợi, lúc còn sống chắc hẳn ông ta đã từng làm chuyện thiếu đạo đức gì đó."

Trong mắt Trịnh Kiện Hạo lóe lên tia sáng: "Chuyện thiếu đạo đức gì vậy?"

Ngược lại, Tô Niệm Tinh cũng không giấu diếm bởi vì vụ việc Trịnh Ích Dân trồng sinh cơ này đã sớm không phải là bí mật nữa rồi, nhưng bọn họ cũng không biết trông sinh cơ thật sự nguy hiểm: "Có khả năng là ông ta đã bị phản phệ."

Tô Ngọc Bạch thở dài một tiếng: "Sống chết có số rồi, sống đến chín mươi thì cũng có nghĩa lý gì đâu, còn không bằng nghe theo số trời, ông ta già rồi là hô đồ, nghĩ quẩn quá."

"Ông ta cũng không hồ đồ đâu ông ơi, ông ta sợ chết, biết lúc sinh thời mình đã từng làm chuyện thiếu đạo đức, sau khi chết chắc chắn sẽ bị báo ứng cho nên mới liều mạng muốn sống tiếp đó." Trịnh Kiện Hạo nói trúng tim đen, anh ta cười bảo: "Sau này cháu sẽ cho thêm đoạn này vào trong phim, dù sao thì phim mà cháu quay cũng có ma quỷ mà, thêm một cảnh vào cũng không đột ngột."

Tô Ngọc Bạch kêu anh ta cẩn thận một chút: "Tuy rằng Trịnh Ích Dân đã chết nhưng mấy đứa con trai của ông ta vẫn còn sống, không cần thiết phải ám chỉ ông ta."

"Ông ngoại, ông yên tâm, cháu chắc chắn sẽ không nói thẳng băng ra đâu, cháu có thể gọt giũa lại mà." Trịnh Kiện Hào giống như toàn bộ các tác giả khác, trong lòng có một ý tưởng thì nhất định phải viết ra, cho dù ông ta có là thiên vương lão tử thì anh ta cũng chẳng thèm quan tâm.

Chớp mắt cái, Tô Ngọc Bạch đã bắt tay vào dạy Tô Niệm Tỉnh mở công ty, ông ta dẫn cô đến khu vực gần đó để thuê một tòa nhà văn phòng.

"Ông chắc chắn muốn thuê căn to như vậy sao ạ?" Tô Niệm Tinh kinh ngạc, một tháng hai mươi vạn đô la Hồng Kong tiền thuê, có cần phải thuê một chỗ to như thế không?

Tô Niệm Tinh thấy cô giở tính bủn xỉn là hừ một tiếng: "Tốt xấu gì thì cháu cũng là người có thu nhập hơn nghìn vạn một năm, sao lại không chững chạc tí nào vậy nhỉ.

Tô Niệm Tinh cười lấy lòng: "Cháu sợ mở luôn năm chi nhánh cùng một lúc sẽ không lo xuể được."

"Sao lại không lo xuể được, chỉ cần cháu sắp xếp nhân viên hợp lý, những người nghiên cứu món ăn vào làm một tổ, sản xuất vào một tổ, tài vụ vào một tổ, quảng cáo marketing vào một tổ, mỗi một tổ lại sắp xếp có trật tự đâu ra đấy thì làm sao có khả năng không lo xuể được chứ”"

Tô Ngọc Bạch chỉ dẫn cho cô: "Muốn nhanh chóng kiếm được tiền thì cách tốt nhất chính là áp dụng dây chuyền sản xuất, như vậy mới có thể nâng cao hiệu suất lên được."

Tô Niệm Tinh vừa nghe vừa ghi nhớ, sau đó bỏ tiền ra thuê một tâng văn phòng mà lòng đau như cắt.
Bình Luận (0)
Comment