Chương 916: Tin Hay Không Thì Anh Cứ Xem Sao Là Biết Ngay Thôi
Chương 916: Tin Hay Không Thì Anh Cứ Xem Sao Là Biết Ngay ThôiChương 916: Tin Hay Không Thì Anh Cứ Xem Sao Là Biết Ngay Thôi
"Đại Lâm biết thẩm vấn phạm nhân như vậy còn không có cách nào với anh ta thì thôi, một chuyên gia tâm lý tội phạm như cô ấy có thể hỏi ra được gì sao? Tôi chẳng tin."
"Tin hay không thì anh cứ xem sao là biết ngay thôi?"
Đại Lâm với Tô Niệm Tinh ngồi sóng vai nhau.
Đại Lâm phụ trách thẩm vấn, sau khi Tô Niệm Tinh đi vào, nghi phạm nhìn thấy cô là nữ, ngược lại cũng không còn cúi gục đầu nữa mà nhướng mày liếc mắt nhìn cô, rồi chậm rãi nói: "Cô trông rất giống cô ta, nếu cô không sinh muộn mười năm thì tôi nhất định sẽ chọn cô làm con mồi của mình."
Tô Niệm Tinh không hề bị anh ta kích động, trái lại, Đại Lâm trực tiếp đá vào cái ghế của anh ta một cái, cảnh cáo đối phương nên thành thật một chút: "Bây giờ ngoan ngoãn trả lời các câu hỏi của tôi."
"Sir này, tôi chỉ nói đùa với anh một câu thôi mà. Bom? Tôi nào có bản lĩnh mua được chứ, tôi chỉ hù dọa cảnh sát các anh mà thôi." Người đàn ông nhún vai với vẻ khoa trương, hai bàn tay xòe ra.
Sắc mặt của Đại Lâm xám xịt, nhưng cứ cố tình lại không có cách nào với anh ta.
Tô Niệm Tinh giơ tay về phía người đàn ông: "Làm quen một chút nhé, tôi là Lý Vân, là cố vấn của đồn cảnh sát."
Người đàn ông nhướng mày, rõ ràng không ngờ thái độ của cô lại thân thiện như thế. Anh ta nở nụ cười đắc ý với Đại Lâm rồi giơ tay bắt lấy nhưng rồi lại không nỡ buông ra, ngược lại, còn câm bàn tay đến bên mũi hít hà một cái với vẻ bỉ ổi, sau đó lộ ra vẻ mặt say mê: "Người đẹp quả nhiên rất thơm."
Người trong phòng camera nhìn thấy một màn này lại bất tri bất giác nghĩ đến những hành vi bạo hành của anh ta lên cơ thể của người bị hại ngày trước, tất cả đều lộ ra vẻ mặt chán ghét.
Quan Thục Huệ liếc mắt nhìn giám sát Lương lại phát hiện ra giám sát Lương vừa rồi vẫn còn bình tĩnh như thường, nhưng lúc này sắc mặt đã xanh mét, hai bàn tay vô thức siết chặt lại, cơ thể căng cứng như thể một giây sau định lao ra ngoài ngay vậy.
Tô Niệm Tinh xem xong video, đối diện với ánh mắt biến thái của tên đàn ông, cô trở tay vả thẳng cho một phát: "Còn dám dùng ánh mắt đó nhìn tôi thì tôi sẽ móc mắt anh ra đấy!"
Cả người Đại Lâm ngây ra, người trong phòng camera cũng sững sờ, bọn họ nên giả bộ không nhìn thấy? Hay là không nhìn thấy đây?
Còn giám sát Lương thì lại lộ ra ý cười, khóe môi hơi nhếch lên.
Trong phòng thẩm vấn, người đàn ông lại không tức giận, anh ta sờ chỗ vừa bị đánh kia của mình rồi còn lộ ra vẻ mặt thèm đòn như thể vẫn còn chưa thỏa mãn: "Cố vấn Lý đúng không? Nếu cô lấy lòng tôi vậy cũng không phải tôi không thể nói cho cô biết tung tích của trái bom.
Cô biết tôi đã dùng trái bom bao nhiêu cân không?
Tổng cộng là mười một cân, đủ để nổ banh xác một trường học đấy. Tính mạng của mấy trăm hơn nghìn học sinh đều phó thác vào tay cô cả. Vì bọn họ, cô hy sinh một tí cũng có sao đâu?
Huống chi, cô còn là cảnh sát Hương Giang, hy sinh vì người dân cũng là chuyện nên làm cơ mà."
Ánh mắt bỉ ổi của anh ta như dán lên người Tô Niệm Tinh.
Đại Lâm đá một cước vào ghế của anh ta: "Anh nói cái đéo đấy gì đấy!"
Người đàn ông cười với Đại Lâm: "Cán bộ nói bậy à, cẩn thận tôi khiếu nại anh khiến anh không thể thăng chức được đâu."
Anh ta không để ý đến Đại Lâm nữa mà nhướng mày nhìn về phái Tô Niệm Tinh: "Cố vấn Lý, cô đã cân nhắc đến đâu rồi?"
Tô Niệm Tinh nhìn chằm chằm vào anh ta: "Anh biết không? Trên cơ thể mỗi một người đều có mùi đặc trưng của riêng mình, cũng giống như anh ảo tưởng ra bản thân có thể giấu một trái bom trong trường học ấy.
Nhưng tình huống thực tế lại là: Anh thậm chí còn không thể bước qua được cổng lớn của trường học, anh muốn dùng thông tin giả này để làm lãng phí thời gian của tôi, bớt giùm cái được không?
Anh có thể tiếp cận những nơi tập trung đông dân cư như nhà ở, công xưởng, tòa nhà văn phòng hoặc là trung tâm thương mại. Vậy rốt cuộc là nơi nào nhỉ?"
Cô dựa nghiêng người lên ghế, tư thế lời biếng không miêu tả được: "Nhà tuyển dụng ở Hương Giang rất nghiêm khắc, trước đây anh đã phạm vào án hình sự nên cho dù chỉ là làm một công việc bình thường nhất ở công xưởng thì bọn họ cũng sẽ không chịu tuyển một người đã có tiền án tiền sự như anh.
Tòa nhà văn phòng lại càng không có khả năng hơn?
Khu nhà ở?