Chương 92: Được Thăng Chức
Chương 92: Được Thăng ChứcChương 92: Được Thăng Chức
Vậy tương đương với việc cô ta được thăng chức rồi còn gì?
Tô Niệm Tinh không ngờ lời tiên tri của mình lại thành hiện thực nhanh như thế, cô vừa cười vừa chúc mừng Hà Linh Vân: "Là tôi phải cảm ơn cô mới đúng."
Hà Linh Vân lại nghiêm mặt lắc đầu, sửa lại lỗi sai cho cô: 'Không phải cô cảm ơn tôi mà là tôi cảm ơn cô. Sau này tôi vẫn còn muốn học hỏi thêm ít kiến thức từ phía cô nữa đó."
Tô Niệm Tinh có hơi chột dạ, cô chỉ là một tay xem bói gà mờ, bây giờ cũng chỉ mới học được một chút xíu da lông của [Đoán chữ giải từ] mà thôi.
Bây giờ cô sẽ kêu người tới đây xem bói viết một chữ trước, sau đó lại xem chỉ tay, nhưng [Đoán chữ giải từ] quá khó, rất hiếm khi trùng khớp với tương lai hoặc nghề nghiệp của bọn họ. Cô chỉ có thể ghi nhớ thông tin cơ bản và chữ mà người tới xem bói viết ra rồi đến tối lại ngồi mày mò, xem có thể đoán chữ thế nào.
Cô không chuyên nghiệp như vậy có thể cung cấp kiến thức chuyên ngành cho Hà Linh Vân kiểu gì được chứ, thật sự có hơi khó khăn mà.
Thấy cô không nói gì, bà A Hương vội vàng lên tiếng thay cô: "Đương nhiên là được rồi, con bé có rất nhiều chuyện có thể cung cấp cho cô, tuy rằng không thể tiết lộ họ tên của khách hàng nhưng chỉ kể trải nghiệm thôi cũng không thành vấn đề."
Ngoài trừ nhân vật công chúng ra, thường thì các vụ án được đăng báo nhất định phải thay tên đổi họ, tạp chí và báo chí cũng tương tự vậy. Đến khi ấy chỉ dùng Tiểu Hoa để thay thế, không động chạm vào người trong cuộc thì sẽ không dính án kiện.
Hà Linh Vân nhìn Tô Niệm Tinh với đôi mắt mong chờ: "Được không?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đương nhiên là được rồi, chỉ cần cô đừng hỏi tôi đã tính ra được kiểu gì thì tôi biết gì đều sẽ nói hết."
Hà Linh Vân tiêu hóa câu "đừng hỏi cô đã tính ra được kiểu gì" kia, lại hỏi dò: "Có phải cô sợ dạy xong đồ đệ thì sư phụ chết đói không?”
Tô Niệm Tinh nghẹn họng nhìn trân trối, vậy mà Hà Linh Vân lại lý giải như vậy sao?
Cô lắc đầu với vẻ lúng túng: "Không phải! Có vài người xem bói dựa vào sách, còn tôi xem bói là dựa vào thiên phú. Bằng không tôi cũng sẽ không đi xem bói cho người ta ngay khi còn trẻ như vậy.
Cái này cũng cùng một lý lẽ với mấy người trời sinh đã có âm dương nhãn có thể nhìn thấy ma quỷ ấy, tôi cũng có trực giác của mình, cô hiểu không?”
Hà Linh Vân nghiền ngẫm cẩn thận lời nói của cô: "Trực giác? Thứ này khó như vậy sao? Vậy là ông trời thưởng cơm ăn cho cô rồi còn gì."
Cô ta quan sát Tô Niệm Tinh vài lần: 'Chẳng trách trông cô lại khác mấy ông thầy tướng số khác ghê."
Cô ta là một phóng viên đã từng gặp qua đủ các thể loại người rồi. Tại sao trước đây cô ta lại không tin có thần toán?
Vì ngày trước cô ta đã từng bị lừa.
Khi ấy, bà thây bói kia nói chỉ cần cô ta chăm chỉ cần mẫn thì cấp trên nhất định sẽ phát hiện ra thiên phú của cô ta, không quá ba năm chắc chắn có thể thăng chức.
Nhưng cô ta đã chăm chỉ cần mẫn làm việc suốt năm năm liền rồi, thậm chí còn không dám phạm vào một sai sót nào cả, nhưng cấp trên của cô ta không chỉ không thăng chức cho cô ta mà ngược lại còn chửi cô ta đến không ngóc đầu lên nổi.
Lúc ấy, cô ta đã tốn tận một tháng tiền lương để trả tiền xem bói, bây giờ nghĩ lại thấy vẫn còn tiếc của lắm đây.
Tô Niệm Tinh chỉ từng gặp qua bà A Hương xem bói, nói thật, bà A Hương chỉ có thể được tính là biết sơ qua một chút về thuật xem tướng, kết hợp với khả năng thấu hiểu nhân tính đã luyện ra được từ kinh nghiệm xã hội nhiều năm, cộng thêm cách nói chuyện mập mờ không rõ nên trong lúc nhất thời quả thật có thể lừa người.
Nhưng đợi khi người xem bói bình tĩnh lại rồi, có khả năng sẽ đoán ra được bà ta là kẻ lừa đảo.
Còn thần toán chân chính thì Tô Niệm Tinh cũng chưa gặp bao giờ.
Cho dù là Trương Câu Lâm mà bà A Hương tôn sùng đến cực điểm cũng chỉ từng đọc qua sách của ông ta, chứ cũng chưa từng tận mắt trông thấy ông ta xem bói bao giờ.
Bà A Hương đã từng tận mắt chứng kiến rồi: "Đó là do cô thiếu kiến thức. Trương Câu Lâm là đệ nhất thuật sĩ ở Hương Giang, ông ta chuyên xem bói cho người giàu có, còn người không quen biết thì đến ngay cả tư cách xem bói cũng không có luôn.
Nếu cô có thể phỏng vấn được Trương Câu Lâm thì kỳ đầu tiên ở [Tuần San Nhanh] của cô cũng coi như tạo ra tên tuổi rồi."