Chương 94: Mau Dẫn Bọn Em Tới Đại Áo
Chương 94: Mau Dẫn Bọn Em Tới Đại ÁoChương 94: Mau Dẫn Bọn Em Tới Đại Áo
Khi cô vẫn còn đang cảm thán thì Hà Linh Vân đã nói chuyện với Cao Hân Di.
Cô ta muốn dùng chuyện xưa của Cao Hân Di để viết thành một bài báo cho nên đang trưng cầu ý kiến của đối phương. Mới đầu, Cao Hân Di còn hơi chần chừ nhưng sau khi nghe được sẽ không tiết lộ thông tin cá nhân mới gật đầu đồng ý.
Tìm hiểu xong chỉ tiết, Hà Linh Vân quyết định vào hôm mở phiên tòa xét xử đó sẽ tới tòa án dự thính, Cao Hân Di cũng gật đầu đồng ý.
Hai người một trước một sau rời khỏi đường Paterson.
Bà A Hương huých vào cánh tay của Tô Niệm Tinh: "Hà Linh Vân lại muốn viết vê quây hàng xem quẻ của cháu, cháu lại sắp nhanh nổi tiếng rồi đấy."
Bây giờ Tô Niệm Tinh giống như đang nằm mơ vậy, nếu mỗi ngày cô đều có nhiều vị khách tới ghé thăm như thế vậy đợi cô về đến Thâm Quyến, ngoại trừ mở một cửa hàng ra thì còn có thể mua một căn nhà cho mình nữa.
Cô còn đang mơ mộng đẹp thì đột nhiên nhớ ra một chuyện, chợt vỗ đầu một cái: "Ôi chao, cháu đã nói sẽ mời cô ấy ăn cơm rồi mà."
Bà A Hương thấy hai người kia đã đi khuất dạng cũng hơi buồn cười: "Không sao, sau này cô ấy vẫn sẽ tới thường xuyên thôi, đến khi ấy cháu lại mời cô ấy sau cũng được."
Tô Niệm Tinh thở dài: "Chỉ đành vậy thôi."...
Reng reng rendg...
Một tràng tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên, hôm qua giám sát Lương thức đến hai giờ sáng mới ngủ bị đánh thức, vừa dự định ngủ tiếp thì lại bị tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, anh giật cái chăn xuống với vẻ bất đắc dĩ, hô một tiếng với bên ngoài: "Vào đi."
Lương Nhã Tĩnh vừa đẩy cửa ra đã không ngừng thúc giục: “Anh, nhanh chút đi, mau dẫn bọn em tới Đại Áo."
Giám sát Lương cho rằng cô ta muốn tới Đại Áo để ngắm cảnh nên đi thẳng xuống lầu, lái xe đi, sau đó mới biết hai người bọn họ là vì bắt gian.
Anh quay đầu nhìn hai người với vẻ khó tin: "Các em cũng quá sơ suất rồi đấy? Chỉ vì một câu nói của thầy bói mà nghi ngờ bạn trai mình ngoại tình sao?"
Lâm Hương Di đáp với vẻ hiển nhiên: "Cô ấy xem bói chuẩn lắm đó. Nếu không phải có cô ấy nhắc nhở thì Nhã Tĩnh đã sớm bị bệnh nhân lừa rồi.
Còn cả vụ án kia của anh nữa, nếu không phải cô ấy nhắc nhở nghi phạm thì nghi phạm đã thay đổi nước uống, người chết cũng không phải chồng cô †a nữa mà chính là cô ta."
Giám sát Lương nhất thời cạn lời.
Vụ án này đã gần đến giai đoạn kết thúc rồi, thuốc độc quả thật là do nạn nhân gợi ý cho tình nhân mua, người bỏ thuốc độc cũng là nạn nhân, nhưng nghi vấn trong vụ án này lại nằm ở chỗ Tưởng Mộng Vân có biết nước uống đó có độc hay không.
Nếu cô ta biết có độc vậy đó là cố ý hoán đổi nước uống, cái này gọi là cố tình giết người. Còn nếu cô ta không biết nước có độc vậy chỉ là vô tình biến thành đồng lõa mà thôi.
Hiện giờ bọn họ không có bằng chứng chứng minh cô ta cố ý làm vậy, nhưng với kinh nghiệm điều tra phá án nhiều năm của anh để xét thì rất có khả năng Tưởng Mộng Vân cố tình.
Nhưng thẩm phán định tội phải xem chứng cứ, với kinh nghiệm điều tra phá án nhiều năm như vậy của anh, Tưởng Mộng Vân đang mang thai, rất có khả năng sẽ được phán vô tội và được phóng thích.
Về phần cô ta có tin tưởng lời của Tô Niệm Tinh hay không thì chỉ có bản thân cô ta mới biết, những người khác không thể biết được.
Giám sát Lương thở dài một tiếng: "Có khả năng chỉ là trùng hợp mà thôi. Khí sắc của Tưởng Mộng Vân rất khó coi, cũng có bệnh thần kinh nhẹ, chỉ cần là người có mắt nhìn đều có thể nhìn ra được cô ta không bình thường."
Lương Nhã Tĩnh lại cảm thấy đó không phải là may mắn: "Chuyện của Tưởng Mộng Vân là trùng hợp nhưng chuyện của em thì sao?
Đại sư với người bệnh kia hoàn toàn không hề quen biết.
Em cũng chỉ tình cờ xuất hiện trên con đường đó, huống chỉ trước đó em cũng không hề tiết lộ với cô ấy rằng mình đang làm việc ở bệnh viện, cô ấy không có khả năng sắp xếp người chỉ trong một ngày như thế được."
Giám sát Lương chậm rãi bảo: "Nếu là lừa đảo chuyên nghiệp vậy đừng nói là một ngày, cho dù là nửa ngày cũng đã đủ rồi.
Huống hồ, em làm việc ở bệnh viện thì có gì kỳ lạ đâu. Trên người em có mùi thuốc sát trùng, chỉ cần mũi cô ta bình thường thì có thể ngửi ra được hết."
Lâm Hương Di thấy hai người bắt đầu cãi nhau bèn vội vàng giơ tay ngăn cản: "Cô ấy là thầy bói rởm hay là thần toán thì chúng ta cũng có thể về quê để kiểm chứng. Bạn trai em có ngoại tình hay không, chuyện này cũng rất dễ điều tra."