Chương 954: Tái Hôn Rồi Tại Sao Lại Ly Hôn Với Cô Đó Vậy
Chương 954: Tái Hôn Rồi Tại Sao Lại Ly Hôn Với Cô Đó VậyChương 954: Tái Hôn Rồi Tại Sao Lại Ly Hôn Với Cô Đó Vậy
"Mười chín, vậy cũng không còn nhỏ nữa, cậu từ từ dỗ nó mấy câu, mới đầu có khả năng nó sẽ không chấp nhận được nhưng đợi sau này cậu kết hôn rồi vẫn đối xử tốt với nó, rồi nó sẽ hiểu được người mà cậu yêu thương nhất vẫn là nó thôi, như vậy nó cũng sẽ không còn tức giận nữa." Chú Minh dùng giọng điệu của người từng trải để chỉ chiêu cho người đàn ông.
Nhưng chiêu thức của ông ta rõ ràng không phù hợp với người đàn ông.
Người đàn ông lắc đầu: "Trước đây khi tôi tái hôn nó cũng rất kích động, nhưng sau đó nó vẫn chấp nhận. Nhưng lần này có nói gì cũng không chịu tha thứ cho tôi. Cho dù tôi có nói lời ngon tiếng ngọt cỡ nào thì nó cũng không chịu để ý đến tôi, thậm chí còn không thèm nghe máy khi tôi gọi đến nữa.”
Thím An là phụ nữ nên trời sinh luôn đứng ở lập trường của nữ giới để cân nhắc vấn đề: "Nhất định là bà vợ kia của cậu không hợp ý con bé rồi, bằng không, nó cũng không có lý do gì đã đồng ý cô trước mà bây giờ lại không đồng ý cô này."
Chú An lại có hơi tò mò: "Tái hôn rồi tại sao lại ly hôn với cô đó vậy?"
"Không phải ly hôn mà là cô ấy qua đời vì bệnh tật, đứa con trai để lại vẫn còn quá nhỏ, tôi phải lấy một người vợ khác về chăm sóc thằng bé." Trên gương mặt người đàn ông là mây đen không sao xua đi được.
Ngược lại, mọi người cũng có thể hiểu được cho ông ta: "Cậu vừa phải kiếm tiền lại vừa phải nuôi gia đình, đúng là không có cách nào chăm sóc con được, có khả năng con gái cậu không thích bà mẹ kế hiện tại chăng."
Thím An hỏi: "Có phải bà mẹ kế hiện tại vẫn còn rất trẻ tuổi, con bé không thể gọi là mẹ được không?"
"Tôi cũng không bắt nó gọi mẹ, cho dù gọi là dì cũng được." Người đàn ông dường như không muốn nhắc đến thêm nữa mà vội vàng hỏi Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô có thể bói ra được không?”
Tô Niệm Tinh ném lục hào kim tiền quẻ, quẻ tượng này rất kỳ quái, cô hoàn toàn không hiểu được nên lại chuyển sang xem tướng mặt, nhưng cũng không thể nào giải được.
Đợi khi cô xem chỉ tay rôi mới hoàn toàn hiểu ra.
Cô gần như khó có thể chấp nhận được, lập tức vỗ mạnh xuống bàn một cái rồi trừng mắt nhìn người đàn ông với vẻ dữ tợn: "Ông còn có thể diện kêu con gái ông chấp nhận nữa sao? Người bình thường đều không có cách nào chấp nhận được!"
Các hàng xóm bị hành động đột ngột của cô làm cho giật nảy mình: "Sao thế?"
"Cô vợ tái hôn của ông ta chính là con gái ruột của người vợ trước, từ nhỏ đã gọi ông ta là bố, còn con gái của ông ta thì gọi là chị."
Các hàng xóm đồng loạt nhìn về phía người đàn ông, miệng đồng loạt há hốc thành hình chữ O.
Người đàn ông bị ánh mắt kỳ lạ của nhiêu người quan sát như vậy cũng túa mồ hôi lạnh đầy trán, ông ta yếu ớt biện minh cho mình: "Nhưng chúng tôi không có quan hệ huyết thống, cô ấy là con của vợ cũ của tôi với chồng cũ mà."
Chú Minh muốn chửi mẹ nó luôn quái
Mệt cho ông ta vừa rồi còn nghĩ biện pháp cho đối phương: "Nhưng dù sao cô ta cũng đã gọi ông là cha suốt nhiều năm rồi, ông làm thế không phải là loạn luân hay sao? Đồ biến thái!"
"Có phải ông có sở thích đó không vậy?" Chú An lườm ông ta với vẻ ghê tởm.
Bà A Cam thì gõ lên bàn: "Sự khác biệt giữa người với động vật nằm ở chỗ con người có thể khống chế được dục vọng của mình. Cậu là một người trưởng thành, làm sao có thể làm ra loại chuyện này được chứ?”
Đúng là vô lý quá thể! Chẳng trách mà con gái ông ta không có cách nào chấp nhận được, là người bình thường có ai chấp nhận được đâu?
"Rồi con trai ông trưởng thành rốt cuộc phải gọi ông là anh rể hay là gọi ông là cha đây hả? Ông đúng là nực cười quá rồi đấy!"
"Tôi đã nói rồi mà, làm sao con gái ông ta có thể không hiểu chuyện như vậy được chứ, hóa ra là bởi có người đã từng này tuổi rồi còn không hiểu chuyện! Thật quá hoang đường!" Bác A Cam đã lớn tuổi, tư tưởng khá truyền thống nên thật sự không có cách nào chấp nhận được loại chuyện này.
Người đàn ông bị nhiều người chửi mắng như thế cũng không chấp nhận được áp lực, thậm chí còn không kịp nghe quẻ tượng của Tô Niệm Tinh đã chen ra khỏi đám đông, chạy vội ra ngoài.
Tô Niệm Tinh cũng không ngăn cản mà để mặc cho đối phương rời đi.
"Phi lý quá thể!"
"Loại người gì thế không biết! Cùng một giới tính với loại người này đúng là sỉ nhục tôi mà!" Chú Minh chửi ầm ầm.