Chương 955: Đương Nhiên Là Trả Được Rồi
Chương 955: Đương Nhiên Là Trả Được RồiChương 955: Đương Nhiên Là Trả Được Rồi
Người Hương Giang thích mới mẻ nhưng lại chú trọng vào luân lý, cho dù về mặt pháp luật không có vấn đề nhưng đạo đức có vấn đề vẫn rất khiến người chán ghét.
Đúng lúc này thì Khẩu Thủy Toàn lặng lẽ đi từ bên ngoài vào.
"Sao đang trong giờ làm việc mà anh lại chạy tới đây?” Tô Niệm Tinh nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của anh ta mới thò đầu nhìn một lượt: "Anh Minh không ở đây thì phải?"
Khẩu Thủy Toàn cười đáp: "Không phải! Ông chủ tới rồi, kêu tôi qua đây đặt trà chiều."
Tô Niệm Tinh đặt đơn cho anh ta, Khẩu Thủy Toàn trộm nói với cô: "Đại sư, tôi muốn nhờ cô xem giúp tôi một quẻ, có quẻ nào rẻ rẻ không?"
Tô Niệm Tinh đã được lĩnh hội cái tính bủn xỉn của anh ta rôi nên cũng lập tức hiểu được ý của anh ta: "Có đấy, anh muốn bói về cái gì?"
Hai má Khẩu Thủy Toàn đỏ lên, anh ta lén liếc mắt nhìn các hàng xóm rồi nhỏ giọng nói: "Bói nhân duyên ấy, hàng xóm của tôi giới thiệu một cô gái cho tôi, người ta hiền thục và dịu dàng lắm, cũng có hảo cảm với tôi. Tôi muốn nhờ tôi bói giúp tôi xem hai chúng tôi có thể thành đôi được không?”
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, chuyện này không cần đến bàn tay vàng, tự cô cũng có thể bói ra được, vì thế cô đáp: "Đừng nói tôi không quan tâm người nhà mình nha, ba mươi chín đồng một quẻ, trả được chứ?"
Khẩu Thủy Toàn gật đầu như điên: "Đương nhiên là trả được rồi! Lát nữa tôi sẽ dẫn cô ấy qua đây."
Anh ta cầm trà sữa rồi vui vẻ rời khỏi quán ăn. Khẩu Thủy Toàn vừa đi là các hàng xóm cũng tiện nói về anh ta hơn.
Chú An hỏi chú Minh: "Ông cũng bảo A Minh giới thiệu bạn gái cho cậu ta đi. Chúng ta đều là người nhìn Khẩu Thủy Toàn lớn lên, cậu ta đúng là có hơi keo kiệt thật nhưng nhân phẩm vẫn không tồi đấy chứ."
Chú Minh bật cười: "A Minh đã giới thiệu cho cậu ta rồi đấy chứ nhưng cậu ta nói đã có người mà mình thích, còn đang hẹn hò rồi."
Các hàng xóm đồng loạt nhìn qua đó rồi mồm năm miệng mười hỏi: "Khẩu Thủy Toàn đang hẹn hò á? Với ai thế?"
"Sao không nghe thấy cậu ta nói gì nhỉ?"
"Tôi cũng không biết gì luôn." Chú Minh bật cười: "Nhưng yên tâm đi, đợi cậu ta kết hôn chắc chắn sẽ mời chúng ta mà."
Thím An lại không nghĩ như vậy: "Hai người mà cậu ta hẹn hò trước đấy toàn là lừa đảo cả, chúng tôi cũng chỉ lo cho cậu ta mà thôi."
Những người khác cũng phụ họa theo: “Đúng đó, cậu ta thành thật như thế, chúng ta cũng như chú như thím của cậu ta, bình thường phải chăm sóc cậu ta một chút, tránh cho cậu ta lại bị lừa tiếp, dù sao thì cậu ta kiếm tiền cũng không dễ dàng gì."
Tuy rằng Khẩu Thủy Toàn là hàng xóm của bọn họ nhưng cha mẹ anh ta chỉ để lại cho anh ta đúng một căn nhà chứ không phải là mặt tiền cửa hàng gì hết, cho nên anh ta kiếm tiền rất khó khăn.
Tô Niệm Tinh nghe thấy mọi người không yên tâm mới cười bảo: "Không sao, lát nữa anh ta sẽ dẫn bạn gái qua đây cho tôi xem bói, mọi người cũng có thể gặp được mà."
"Vậy thì tốt quá rồi." Đợi Khẩu Thủy Toàn dẫn bạn gái qua đây đã ngay lập tức nhận được những cặp mắt hoặc quan sát, hoặc tò mò.
Anh ta trực tiếp đến thẳng quầy thu ngân và nói với bạn gái: "Đây là vị đại sư mà trước đó anh đã giới thiệu với em, cô ấy đang rất nổi trong cuộc thi huyền học, em đã từng xem chương trình ấy chưa?"
Cô gái trẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, ăn mặc hơi quê mùa, nghe vậy cô ta bèn lắc đầu: "Chỗ em ở không có tivi."
Khẩu Thủy Toàn gật đầu với Tô Niệm Tinh, ra hiệu cho cô đến xem bói.
Tô Niệm Tinh mang dụng cụ ngồi xuống trước mặt hai người họ.
Cô gái trẻ hơi sững sờ, không hiểu ý của cô là gì.
"Anh bảo cô ấy xem giúp chúng ta một quẻ, xem chúng ta có thể viên mãn được không?" Khẩu Thủy Toàn thấy sắc mặt cô ta không tốt: "Em đừng lo, anh sẽ trả tiền xem quẻ, không cần em bỏ tiên đâu."
Cô gái trẻ nặn ra một nụ cười: "Lúc em còn nhỏ từng gặp người nhảy đại thân, trên mặt vẽ đủ thứ hình thù kỳ lạ, trông vô cùng đáng sợ, em nhìn thấy mà sợ lắm."
Khẩu Thủy Toàn bật cười ha ha: "Không đâu, người ở thôn các em là thầy bói giả thần giả quỷ, còn của bọn anh là thây bói thật đấy, không chuẩn không lấy tiền."
Vẻ mặt của cô gái trẻ vẫn hơi mất tự nhiên, nhìn chằm chằm vào tay của Tô Niệm Tinh, chỉ thấy cô đang bày mai rùa.
Tô Niệm Tinh ném lục hào kim tiên quẻ rồi nhíu chặt mày lại.
Cô ngẩng đầu nhìn Khẩu Thủy Toàn rồi lại nhìn cô gái trẻ kia, sau đó bấm ngón tay tính toán rất lâu mới ra hiệu cho hai người viết chữ.