Chương 964: Tôi Hoàn Toàn Không Biết Cô Là Ai Cả
Chương 964: Tôi Hoàn Toàn Không Biết Cô Là Ai CảChương 964: Tôi Hoàn Toàn Không Biết Cô Là Ai Cả
"Chúng ta đã hẹn hò sáu năm rồi, vậy mà anh lại nói không biết tôi sao? Anh không thấy có lỗi với tôi à?" Người phụ nữ áo đỏ chửi rủa người đàn ông như phát điên, vẻ mặt kích động không nói nên lời.
Đại Đao dùng sức lớn như vậy mà còn suýt không khống chế được đối phương.
Vừa rồi người đàn ông còn nghi ngờ bản thân nhưng sau khi nghe được con số sáu năm này, anh ta lập tức trở nên thông thấu hẳn, sáu năm cái gì má?
Anh ta mới vê Hương Giang được ba năm thôi: "Cô nói lung tung gì thế? Tôi hoàn toàn không biết cô là ai cải"
"Nhưng cô ta không có khả năng tự bôi nhọ danh tiếng của mình, này chàng trai trẻ, cậu trông cũng nho nhã lịch sự nhưng không ngờ lại là loại người đấy đấy." Có một người đàn bà lộ ra vẻ mặt chán ghét, đứng về phía người phụ nữ áo đỏ kia.
Rất nhanh cũng có người phụ họa theo: "Đúng đấy, lẽ nào cô ta còn tự làm hỏng danh tiếng của mình được chắc? Cô đúng là cái thứ đàn ông cặn bã, đồ bắt cá hai tay!"
"Anh ta còn giả bộ mình vô tội như vậy nữa chứ? Suýt chút nữa thì tôi còn tin anh ta nữa đấy!"
"Diễn xuất cũng thật trân ghê!"
Người đàn ông há hốc mồm.
Xưa nay anh ta vẫn luôn tự tin và thong dong và chưa bao giờ từng cảm thấy lời nói không thể biểu đạt được ý nghĩa như vào một thời khắc này. Trước đây anh ta vẫn luôn nho nhã lịch sự, rất hiếm khi nổi giận như bây giờ: "Cô là ai hả? Tại sao lại muốn hủy hoại danh tiếng của tôi? Tôi với cô không thù không oán thì phải?"
"Anh Anh Hoa? Anh không nhận ra tôi sao? Tôi chính là A Hồng đây mà?” A Hồng chớp mắt, thử gợi lại ký ức cho Anh Hoa.
Anh Hoa nghĩ rất lâu, cuối cùng mới mơ hồ nhớ đến cái tên này có hơi quen tai: "Có phải cô là đàn em hồi trung học của tôi không?"
"Đúng rồi, chúng ta còn vào cùng một xã đoàn mà." A Hồng thấy anh ta rốt cuộc cũng nhớ ra rồi, trên gương mặt dần hiện ra một nụ cười: "Khi ấy thành tích của anh vô ùng tốt, thường xuyên giúp đỡ bạn học hành, có một lần em cũng nghe giảng cùng."
Người xung quanh nghe mà lại cảm thấy không đúng lắm: "Trung học? Vậy không phải là chuyện từ mười năm trước hay sao? Các người là thanh mai trúc mã à?”
A Hồng xấu hổ cúi đầu: "Đúng rồi, sau này anh Anh Hoa ra nước ngoài du học nên chúng tôi cũng cắt đứt liên lạc từ đó. Nhưng anh Anh Hoa đã bảo tôi đợi anh ấy trở về."
Trên gương mặt cô ta lổ a vẻ ngại ngùng nhưng ngay một giây sau đã nhanh chóng thay đổi sắc mặt: "Nhưng anh ấy đã chuyển nhà, một khoảng thời gian trước cuối cùng tôi cũng tìm được anh ấy, nhưng lại phát hiện ra anh ấy đã kết hôn với người phụ nữ khác rồi. Anh Anh Hoa, anh không thấy có lỗi với tôi sao?"
Người xung quanh lại nháo nhào chửi mắng Anh Hoa lừa người: "Cậu kêu cô ấy đợi câu mấy năm rồi cậu lại thay lòng đổi dạ, đồ đê tiện!"
Anh Hoa bị nhiều người chỉ trích như thế mà có hơi lúng túng, không biết phải làm sao, nhưng anh ta vẫn biện minh cho mình: "Tôi với cô ta chưa từng hẹn hò bao giờ, tôi cũng chỉ coi cô ta là đàn em, thậm chí tôi còn không nhớ nổi cô ta chứ càng đừng nói là kêu cô ta đợi tôi."
A Hồng lau nước mắt đang rơi như mưa, cô ta lớn lên dịu dàng nhẹ nhàng, có một loại khí chất khiến người nhìn thấy mà thương cảm, làm cho người ta không nhịn được mà muốn bảo vệ cô ta.
Anh Hoa bị nhiều cặp mắt lườm nguýt như vậy cũng hơi khiếp sợ, anh ta quay người định rời đi nhưng lại bị Tô Niệm Tinh gọi lại: "Trốn cũng không thoát được đâu, nếu cô ta đến trước mặt bạn gái anh nói lung tung vậy anh cảm thấy cô ấy có tin anh không?"
Anh Hoa nghĩ lại thấy cũng đúng vì thế cũng không rời đi nữa: "Đại sư, tôi thật sự không có hẹn hò với cô ta, tôi chỉ coi cô ta là đàn em thôi, cũng không hề kêu cô ta đợi tôi."
Giọng của anh ta có hơi sốt ruột, rõ ràng sau khi bị người hiểu lầm đã khiến anh ta mất đi sự bình tĩnh thường ngày và trở nên có hơi nóng tính.
Tô Niệm Tinh kiên nhẫn trấn an anh ta: "Tôi biết anh không có, hơn nữa, anh ta cũng không phải đàn em của anh."
Cô hất cằm về phía A Hồng: "Mọi người nhìn đi! Cậu ta là đàn ông."
Đám đông nhìn yết hầu nhỏ của đối phương, nếu như không chú ý thì đúng là không nhìn ra được thật, cái này...
Quần chúng vây xem đều ngớ người, ngay cả giới tính còn có khả năng ngụy tạo được vậy lời nói của cậu ta còn có mấy câu là thật đây?