Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1006 - Chương 1006 - Manh Mối Mới, Một Cộng Một… 4

Chương 1006 - Manh mối mới, một cộng một… 4
Chương 1006 - Manh mối mới, một cộng một… 4

Chương 1006: Manh mối mới, một cộng một… 4

Cuối cùng… cách này cũng có hiệu quả rồi!

Cô hơi nhếch khóe môi lên với vẻ sung sướng, quay đầu nói với Tiền Bồi Nhưỡng: “Kích thước chiều cao này chắc hẳn chênh lệch không quá bốn phân so với chiều cao thật sự của hung thủ, vậy rất có khả năng hung thủ có một đôi chân to.”

“Đúng vậy, chiều cao của gã chắc hẳn ở khoảng một mét sáu mươi hai chứ không phải khoảng một mét bảy.” Tiền Bồi Nhưỡng nghĩ ngợi rồi tán đồng với lời của Dịch Gia Di, hoàn toàn phủ định chiều cao hung thủ mà mình đã suy đoán ra từ trước đó.

“Cảm ơn sir Tiền.” Dịch Gia Di cảm động vì Tiền Bồi Nhưỡng biết sai mà sửa, thái độ vô cùng công chính ôn hòa, vừa không thẹn quá hóa giận, vừa không có bất cứ một hành động cố chấp nào muốn bảo vệ suy đoán ban đầu của mình.

Hợp tác với người chuyên nghiệp không cảm xúc hóa như vậy thật sự rất thoải mái.

“Cô cảm ơn tôi làm gì? Nên là tôi cảm ơn cô mới đúng chứ.” Tiền Bồi Nhưỡng thu thập dấu dầu trên mặt tủ, khi cánh tay lại rũ xuống nghỉ ngơi, anh ta quay đầu qua nhìn Dịch Gia Di, giọng nói vô cùng chân thành.

Bây giờ sửa lại cũng tốt hơn là đến cuối cùng bắt được hung thủ mới bị chứng minh là tính sai chiều cao của hung thủ đi? Như thế cũng mất mặt quá rồi còng ì.

“Trở về liệu có nên mời tổ trưởng Dịch đây ăn cơm không, sir Tiền?” Vương Kiệt Vượng lại ghi chiều cao của hung thủ lên sổ ghi chép, hai mục hồ sơ tội phạm mới đến tây khiến tâm trạng của anh ta hôm nay rất sáng sủa.

Chỉ cảm thấy tổ trưởng Dịch cứ hăng hái như thế tiếp thì quả thật có thể phác họa ra chân dung của hung thủ thật.

Tương lai rộng mở sáng láng, sir Vương xuân phong đắc ý mà.

“Quả nhiên mệnh tôi thiếu kim mà, có tiền cũng đều mời khách hết, đương nhiên là thiếu kim rồi.” Tiền Bồi Nhưỡng xoa cánh tay, cười đáp một tiếng, rồi lại quay đầu giơ tay lên tiếp tục làm việc.

Dịch Gia Di đã đọc ra thông tin chiều cao của hung thủ vậy là mục đích đến hiện trường gây án ở Thượng Thủy đã đạt thành, cả người cũng thoải mái hơn rất nhiều, cô quay người lại thuận theo dòng chảy hình ảnh đã nhìn thấy trước đó mà đi vào hiện trường phòng ngủ khi hung thủ giết người đầu tiên.

Mà tại chỗ huyền quan phòng khách, Vương Kiệt Vượng thấy Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di đều đã đi vào phòng mới nhỏ giọng đắc ý nói với Tiền Bồi Nhưỡng: “Thế nào hả? Trước đó kêu anh mang hộp đồ nghề tới cũng không sai đúng không?”

Hugo vừa mới quay người bước một bước theo hướng của Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, chỉ phanh lại một cái như vậy nhìn chằm chằm vào Vương Kiệt Vượng, lại nghe thấy giám sát nhà mình lại bắt đầu giở trò…

Anh ta quay đầu qua, quả nhiên trông thấy Tiền Bồi Nhưỡng lộ ra vẻ mặt lúng túng, trừng mắt nhìn Vương Kiệt Vượng trông rất dữ tợn, sau đó thấp giọng quở trách: “Đánh người không đánh mặt đấy, sir Vương, đúng là tôi sơ suất thật nhưng chỗ kỳ quái như vậy cũng có thể tha thứ được mà, anh cũng có phát hiện ra đâu?”

“Khà khà.” Vương Kiệt Vượng lại chẳng hề để ý, anh ta là thám tử, còn việc khảo sát sơ suất sao có thể đổ lên đâu anh ta được chứ.

Nhưng nhìn ra được Dịch Gia Di không tầm thường, còn khuyên sir Tiền phải nghiêm túc đối đãi, nhất định phải mang theo thùng đồ nghề, đây cũng là khả năng rất biết nhận người đấy nha.

Hơn nữa dưới sự khuyên nhủ dễ nghe của anh ta, sir Tiền mới không đến mức thậm chí còn không mang theo cả thùng đồ nghề đi, sau đó phải chật vật vòng về tổng bộ Đại Bộ, đã giúp sir Tiền giữ được thể diện to lớn, lại còn giúp sir Tiền tiết kiệm được rất nhiều thời gian, tinh lực và tiền xăng vòng đi vòng về rồi còn gì.

Không chỉ có năng lực nhìn người thôi đâu mà còn là một người siêu tốt bụng nữa đấy.

“…” Tiền Bồi Nhưỡng lặng lẽ nghiến răng.

Hugo vuốt mặt một cái, kéo Vương Kiệt Vượng đi về phía nhà bếp: “Đi thôi nào sir, đi thôi đi thôi…”

“?” Vương Kiệt Vượng vẫn lưu luyến không rời, nhướng mày nhìn Hugo với vẻ khó hiểu, anh ta vẫn còn đang đợi sir Tiền cảm ơn mình nữa mà, kéo anh ta đi làm gì?

Tốc độ cùng nhau làm khảo sát lại của mọi người chậm hơn trong tưởng tượng rất nhiều, vốn tưởng rằng một buổi chiều chí ít có thể khảo sát được bốn, năm hiện trường gây án nhưng khi gần đến hoàng hôn mà vẫn chưa khảo sát xong hiện trường của vụ án thứ ba tại Đại Bộ.

Mới đầu Tiền Bồi Nhưỡng không để ý cho lắm, nhưng dần dần cũng thay đổi tâm thái, thậm chí còn coi Dịch Gia Di thành một cơ hội để rèn luyện trưởng thành, suốt toàn bộ quá trình đều trói cô bên cạnh mình để làm khảo sát lại, chỗ nào cũng phải hỏi góc độ và cách nhìn của cô.

Bình Luận (0)
Comment