Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1007 - Chương 1007 - Mục Tiêu Mới 1

Chương 1007 - Mục tiêu mới 1
Chương 1007 - Mục tiêu mới 1

Chương 1007: Mục tiêu mới 1

Rất nhanh, Vương Kiệt Vượng và Phương Trấn Nhạc đã ý thức được hóa ra Tiền Bồi Nhưỡng đang học hỏi logic của Dịch Gia Di đối với hiện trường vụ án… dùng con mắt của hung thủ để nhìn thấy tất cả mọi thứ, rồi từ mạch suy nghĩ của hung thủ suy ra dấu vết hành động.

Thấy Tiền Bồi Nhưỡng ham học hỏi như miếng bọt biển, Vương Kiệt Vượng cũng ném suy nghĩ quan sát xung quanh đi mà chuyên chú đi theo bên cạnh Tiền Bồi Nhưỡng và Dịch Gia Di.

Thám tử có lợi hại đến đâu cũng chỉ có thể suy nghĩ sự việc từ góc độ giả tưởng, căn cứ theo kinh nghiệm và hành vi học để phân tích hành vi và góc nhìn của hung thủ.

Rất ít người giống như Dịch Gia Di sẽ hoàn toàn xuất phát từ góc độ của hung thủ, tưởng tượng ra bước đi của hung thủ trước rồi lại căn cứ theo dấu vết của hung thủ mà bộ phận giám định đã khảo sát ra được để suy đoán ra hành động của hung thủ.

Sau đó căn cứ theo hành động của hung thủ mà mình đã thôi diễn ra, tưởng tượng ra cái mà hung thủ nhìn đến và nghĩ đến…

Cứ tuần hoàn như thế, hoàn toàn nối “hồ sơ tội phạm” “phương pháp suy diễn” và “phương pháp quy nạp” “khoa học giám định” “pháp y học” lại thành một vòng, hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau trở thành [suy nghĩ của hung thủ] [hành vi của hung thủ] [phương hướng logic của hung thủ] một cách hoàn chỉnh…

Toàn bộ những việc mà Dịch Gia Di làm thật ra chỉ là để tìm thấy chỗ mà hung thủ đập trán vào, từ đó suy ra chiều cao của hung thủ chứ hoàn toàn không ngờ hành động của mình đã được Tiền Bồi Nhưỡng coi thành khả năng lập hồ sơ tội phạm có trình độ siêu cao.

Tuy cô cảm thấy xấu hổ nhưng cũng chỉ có thể căng da đầu tiếp tục giả làm “chuyên gia”, suốt cả buổi chiều bị ánh mắt khâm phục của Tiền Bồi Nhưỡng nhìn cũng cảm thấy cả người thật sự rợn hết cả lên.

Cứu tôi với, cô quả thật sắp không thể lừa tiếp được nữa rồi…

Không biết đã là lần thứ mấy vung tay ra hiệu mình chỉ đang đưa ra suy đoán rất bình thường mà thôi, nhưng Tiền Bồi Nhưỡng vẫn cười ha ha, vỗ lên vai cô: “Không cần xấu hổ đâu, cô lợi hại mà, đúng là rất lợi hại. Cô yên tâm, tôi thoáng lắm, sẽ không vì cô trẻ tuổi mà ghen tỵ với cô hay coi thường cô đâu. Trong ba người tất có thầy của ta, huống chi cô thật sự rất có thiên phú, liệu có cân nhắc đến việc đổi nghề sang bộ phận giám định không? Không cần phải chạy ra ngoài, cũng không cần đánh nhau với hung thủ, rất an toàn.”

“Công việc ở bộ phận giám định tôi không kham nổi đâu.” Dịch Gia Di vội xua tay.

“Ai nói thế!”

Tiền Bồi Nhưỡng trừng mắt nhìn cô với vẻ rất không tán đồng, bộ dáng “hờn dỗi.”

“Cô phải biết, ở trên đời này có thể dùng hết toàn bộ thông tin và manh mối có thể lấy được là chuyện rất khó.

Thật ra xung quanh có rất nhiều thiết bị bày ra ngay trước mắt, có rất nhiều lúc sự khác biệt về năng lực nằm ở chỗ một vài người có thể sử dụng toàn bộ thiết bị và dùng hiểu chúng.

Mà một vài người khác lại chỉ có thể nhìn và sử dụng một phần thiết bị, hoặc là hoàn toàn không nhìn thấy, cũng sẽ không sử dụng đến bất cứ một thiết bị nào hết.

Còn cô thì sao, tổ trưởng Dịch, cô thì lại khác, tôi cảm thấy cô thật sự có thể biến những thứ mà mình đã học được và những thứ mà mình nghĩ đến thành công cụ, một nhân tài như vậy đặt ở đâu và không thiếu thốn cơ chứ.

Nếu cô tới bộ phận giám định, tôi tuyệt đối sẽ ủng hộ cả hai tay hai chân luôn, cô có gì cần giúp đỡ thì cứ tìm tôi, không thành vấn đề.”

“Làm thám tử CID rất tốt mà.” Dịch Gia Di ngại ngùng lại từ chối thêm lần nữa.

“Kiểu suy nghĩ của cô thật sự rất đặc biệt, tôi cảm thấy có thể trở thành tương lai mới đi đường tắt của bộ phận giám định đấy. Cứ suy nghĩ thêm đi nhé.” Tiền Bồi Nhưỡng vẫn chưa chịu từ bỏ, thậm chí còn quan sát vẻ mặt của Dịch Gia Di, nói với vẻ nghiêm túc: “Tôi nhìn hướng mặt của cô rất phù hợp vào bộ phận giám định làm, thật đấy.”

Dịch Gia Di không ngờ ở trong mắt người khác mình lấy dị năng ra làm bữa bãi lại vô tình thể hiện ra với người ta một con đường học hỏi và trưởng thành, còn có thể biến tướng thành giúp đỡ đám người sir Tiền tiến bộ, cuối cùng cũng chỉ có thể cười vô lực.

Tiền Bồi Nhưỡng thấy thuyết phục vô vọng cũng chỉ đành thở dài tiếc nuối, bộ dáng trông đáng thương hơn rất nhiều.

Tiếp sau đó, Dịch Gia Di tiếp tục cùng Tiền Bồi Nhưỡng làm khảo sát, cô nhìn thấy hung thủ đã từng tắm một lần trong căn nhà của nạn nhân ở Đại Bộ và Quy Sung, lại trộm quần áo trong nhà các nạn nhân một lần.

Bình Luận (0)
Comment