Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1036 - Chương 1036 - Chúc Ngủ Ngon, Thâm Thủy Phụ 2

Chương 1036 - Chúc ngủ ngon, Thâm Thủy Phụ 2
Chương 1036 - Chúc ngủ ngon, Thâm Thủy Phụ 2

Chương 1036: Chúc ngủ ngon, Thâm Thủy Phụ 2

Khu cộng đồng cũ này chưa bao giờ từng náo nhiệt như vậy, đèn xanh đỏ lập lòe của xe cảnh sát chiếu sáng xung quanh, cảnh vật ở khu cộng đồng cũ kỹ cũng được chiếu sáng như hộp đêm xập xình.

Bởi vì thị dân tới vây xem quá đông nên phía cảnh sát không thể không dùng loa to giải tán đám người khiến cho xung quanh ồn như cái chợ vỡ. Vì thế lại có càng nhiều người bị đánh thức và bị thu hút hơn, tất cả nhao nhao chạy xuống tầng hóng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tiếng người ồn ào, tiếng chó sủa inh tai.

Mà trong hiện trường, các cảnh sát vẫn đang cố gắng loại bỏ những thứ quấy nhiễu từ thế giới bên ngoài mà cố gắng chuyên chú: “So sánh dấu vân tay cho thấy độ trùng khớp lên đến tám, chín mươi phần trăm, xác nhận người này quả thật chính là hung thủ trong vụ án diệt môn liên hoàn.”

“Cạnh hông gã chính là hung khí gây án, thanh chủy thủ rớt trên đất là con dao gọt hoa quả của chủ nhà.”

“Đối chiếu dấu chân, xác nhận độ trùng khớp là tám mươi phần trăm.”

“Trên trán nạn nhân có nhiều rãnh nếp nhăn, chiều cao nằm thẳng là một mét sáu mươi tư… phù hợp với hồ sơ tội phạm của phía cảnh sát đối với hung thủ.”

Anh Đại Quang Minh lại kêu A Kiệt chụp rất nhiều ảnh, lúc này đã lùi đến bên cạnh Vương Kiệt Vượng báo cáo và trao đổi.

Pháp y sir Hứa tiếp tay, đưa ra phán đoán về cái chết của hung thủ, lại vẽ đường viền màu trắng trên sàn biểu thị tư thế và vị trí của thi thể, sau đó sắp xếp cho trợ thủ bỏ thi thể vào túi đựng xác, nhân lúc trước khi hiện tượng cứng xác xuất hiện mà đưa về cục cảnh sát.

Xác nhận thân phận nạn nhân chính là hung thủ không nghi ngờ gì nữa, hung thủ sa lưới bị bắn chết, cuối cùng Vương Kiệt Vượng cũng vuốt mồ hôi, lôi bộ đàm ra, lần lượt ra chỉ thị [Kết thúc công việc].

Toàn quân ra trận, một nắng hai sương bận bịu, cuối cùng thì nhiệm vụ vây bắt lớn làm đến ầm ĩ lần này cũng kết thúc trong đại thắng.

Anh ta ngẩng đầu lên, thời gian hiển thị trên cái đồng hồ điện tử hình tròn trong căn phòng chính là một giờ năm mươi phút đêm.

Trước khi thần chết hành động, bọn họ đã giành về được ba mạng người.

Dây cảnh báo vây quanh rất nhiều khu phố ở Thâm Thủy Phụ đều được rút đi, xe cảnh sát được điều về, cuối cùng thì các cảnh sát cũng có thể cuốn theo mệt mỏi mà trở về nhà nghỉ ngơi.

Đêm nay có lẽ khó ngủ đây, nhưng hạnh phúc mà thành công mang tới có lẽ sẽ thêm một vị ngọt ngào cho giấc mơ dài.

Vương Kiệt Vượng không cần phải nghĩ ngợi sáng sớm ngày mai sàng lọc đám người và kiểm tra, cũng không cần lo sẽ mang tới sự bất tiện cho người dân và gặp phải khiếu nại.

Thậm chí còn không cần phải điên đầu phá án trước thời gian vạch định vì sự việc đã được giải quyết, tất cả đều vui vẻ sung sướng.

Cho nên công tác kết thúc công việc xong xuôi, Vương Kiệt Vượng lại trấn an người bị hại, sau đó mới dẫn đội chuẩn bị rời đi.

Dịch Gia Di lén duỗi thắt lưng một cái, nghĩ cuối cùng cũng có thể về nhà đánh một giấc bình yên rồi. Loại cảm giác bị thời gian tử vong chèn ép thật sự quá mệt mỏi, bây giờ cả người cô như lọt vào trong sương mù, đầu óc rất cần được nghỉ ngơi.

Kết quả mới theo đại đội đi xuống đã bị sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng kéo lại.

Còn chưa phản ứng lại được đã xảy ra chuyện gì thì người đã bị kéo đến nhà của ông Lý – đối diện với căn hộ xảy ra chuyện, sau đó phối hợp với phóng viên của mấy tờ báo chụp ảnh.

Đêm nay ông Lý đã giúp Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, bây giờ lại dẫn người nhà qua phối hợp với sir Quách chụp ảnh.

Trong bức ảnh, bọn họ sắm vai nạn nhân bị hung thủ bắt giữ, ôm đầu trốn trong góc nhà.

Mà Dịch Gia Di thì lại đứng trong góc phòng khách phía trước ban công, giơ súng trừng mắt nhìn, giữ nguyên tư thế cho các phóng viên chụp.

Ngay khi Phương Trấn Nhạc tìm được người mất tích Dịch Gia Di thì nữ tổ trưởng đã bị yêu cầu đứng dưới ánh đèn, bày ra vài tư thế nữa.

Khi người đang ở trong trạng thái kém, những ngôn từ từ chối đều không thể sắp xếp lại rõ ràng cho được, thậm chí còn không ý thức được mình vừa mới hoàn thành nhiệm vụ siêu nguy hiểm, lại bị kéo tới đây chụp ảnh, quả thật là bị bóc lột đến cực điểm.

Dịch Gia Di nhíu mày khi bị yêu cầu cần phải thẳng sống lưng hơn, Phương Trấn Nhạc lao vào trong phòng, xua tay với phóng viên, lên tiếng ngắt lời trước khi Quách Vĩnh Diệu định mở miệng giải thích: “Có nhiệm vụ phía sau cần phải làm nữa, xin lỗi không tiếp được.”

Bình Luận (0)
Comment