Chương 1037: Chúc ngủ ngon, Thâm Thủy Phụ 3
Sau đó, nữ tổ trưởng uy vũ bị một cơn lốc cuốn đi, tiêu sái rời khỏi tầm nhìn của đám người.
Ông Lý vẫn còn đang khoe khoang biểu diễn “trạng thái sợ hãi ôm đầu” đứng dậy, sau khi nhận được lì xì mà Quách Vĩnh Diệu đưa, lại tiễn một đám người truyền thông và cảnh sát đi.
Vào một khắc cửa đóng lại, ông ta vẫn còn đang hồi tưởng lại mấy tiếng đồng hồ thấp thỏm căng thẳng trong đêm nay.
Rất nhiều gia đình đã chìm vào giấc ngủ say nhưng ông Lý lại không tài nào ngủ được.
Thẳng đến khi nằm vào trong ổ chăn rồi, ông ta vẫn không nhịn được mà tán gẫu với vợ: “Ôi, cái cảnh mà cảnh sát Phương xông vào nhà dẫn Madam Dịch đi ấy… bà nhớ lại bộ phim truyền hình dài tập lúc tám giờ mà chúng ta từng xem đi, xem có giống cái khúc nam chính đột nhiên xông vào hiện trường hôn lễ, công khai cướp dâu không?”
“Phụt… chẳng qua cảnh sát Phương kia nói nếu ông giúp gõ cửa và thu hút sự chú ý của hung thủ thì sẽ tặng một món quà bự cho ông, không biết cậu ta còn nhớ không nữa.”
“Chắc chỉ là nói vậy thôi, nhưng phần thưởng công dân tốt có lẽ vẫn có cơ hội nhận được một phần chứ nhỉ.”
“Nói không chừng ngày mai ông sẽ lên báo ấy chứ, đáng tiếc nên cắt tóc mà lại chưa kịp cắt. Đã bảo ông đi cắt tóc từ lâu rồi mà ông không đi…”
“Trông kinh lắm à? Nhìn cũng được mà nhỉ…”
Ánh đèn tờ mờ, cuối cùng Thâm Thủy Phụ cũng chìm vào giấc ngủ sâu.
Bóng ma tử vong và tiếng súng trong đêm nay giống như một giấc mộng, sau khi tỉnh lại tất cả đều như thường. Đối với rất nhiều người mà nói, vụ án giết người liên hoàn cũng chỉ trở thành tin đồn bàn tán mỗi lúc nhàn rỗi mà thôi, dường như lại trở nên cách mình rất xa.
…
Dịch Gia Di được anh Nhạc đưa về nhà, lại được cho phép sáng ngày mai ở nhà ngủ nướng một giấc, nghỉ phép nửa ngày.
Lúc lên tầng gõ cửa, người trong nhà đều rất cảnh giác, nghe thấy là tiếng của Dịch Gia Di mới yên lòng.
Vì thế sau khi những tiếng leng keng loong coong đẩy cửa qua đi, Tôn Tân đang mặc đồ ngủ canh đêm mới kéo cửa ra.
Đèn phòng khách rất sáng, Dịch Gia Đống, Gia Như, Gia Tuấn và cả Clara, A Hương, tất cả đều bước ra khỏi phòng ngủ vây về phía Dịch Gia Di.
Dịch Gia Di mơ màng ngồi xuống bên cạnh bàn phòng khách, tay trái nhận cốc sữa bò nóng mà A Hương đưa qua, vai phải được Gia Như xoa bóp nhẹ nhàng, trán thì được anh cả mát xa… chỉ cảm thấy chúng sao vây quanh trăng, hạnh phúc vô ngần.
Đợi kể lại vắn tắt chuyện đã xảy ra tối nay cho mọi người nghe, Clara thấp giọng kêu lên đầy kinh ngạc, người trong một phòng vừa chuẩn bị đồ ăn khuya cho Dịch Gia Di, vừa giúp cô tìm quần áo thay lúc đi tắm rồi đẩy cô vào tắm nước nóng.
Ngay cả tắm xong đi ra ngoài cũng có bạn nhỏ Tiểu Gia Tuấn hiếu thuận giúp chị gái sấy tóc.
Sau nửa tiếng, Dịch Gia Di gần như cơm đến thì há miệng, áo đến thì duỗi tay, được hầu hạ vào tận ổ chăn.
A Hương chuyển sang ngủ trên sàn phòng nữ sinh thậm chí còn giúp cô chèn góc chăn, lại ngồi trên sàn nhà bên cạnh giường tỳ lên đầu giường, vỗ nhẹ dỗ Dịch Gia Di đi vào giấc ngủ.
Bên tai nghe bài hát ru nhẹ nhàng của A Hương, Dịch Gia Di dần dần chìm vào giấc ngủ, trong suy nghĩ cuối cùng hiện lên trong đầu không hề có án hung sát, cũng không có nhiệm vụ nguy hiểm và thành bại, chỉ còn lại suy nghĩ nhỏ êm ái: [Ôi… cảm giác được người nhà chăm sóc… cứ như mình vẫn còn là em bé vậy…]
“Ngủ đi.. ngủ ngoan nào… bảo bối đáng yêu của mẹ…”
Vì thế, Dịch Gia Di ngủ rất say, Gia Như ngủ rất say, mà Clara cũng ngủ rất say.
Lúc này, A Hương mới rón rén nhẹ nhàng chui về ổ chăn, vì chiều chuộng những người khác mà nhận được cảm giác hạnh phúc nên cô ta cũng chìm vào trong giấc mơ ngọt ngào.
Thành phố này cuối cùng ngủ ngon rồi.
…
Ngày hôm sau trời vừa sáng, công dân tốt ông Lý sống ở căn hộ B đối diện với căn hộ xảy ra chuyện nhanh tay nhanh chân đi rửa mặt, trong đầu chỉ toàn nghĩ buổi sáng đi làm phải từ từ khoe với các đồng nghiệp một chút, rằng tối qua lúc bắt tên hung thủ giết người hàng loạt, mình đã hợp lực bắt tội phạm cùng với hai cảnh sát thần thám khác!
Tuy rằng không giống như Lưu A Đẩu nói ra được loại lời như “năm đó ở trận Trường Bản, ta và tướng quân Triệu Tử Long đối đầu với đại quân trăm vạn người của Tào Thái, giết đến bảy vào bảy ra”, nhưng trong ba người bắt hung thủ, Lý mỗ nhân ông ta chính là một trong số đó hoàn toàn chính là sự thật!
Trong lòng đang nghĩ rất đẹp thì đột nhiên có người gõ cửa.