Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1058 - Chương 1058 - Niềm Hy Vọng Phá Án 2

Chương 1058 - Niềm hy vọng phá án 2
Chương 1058 - Niềm hy vọng phá án 2

Chương 1058: Niềm hy vọng phá án 2

“Cửa hàng kinh doanh tìm chị Vương gây áp lực cho chúng ta, yêu cầu thu hồi nhà phao ư?” Gia Di bỗng ngắt lời A Kiệt.

“Cũng không thể gọi là gây áp lực… Đứng từ góc độ của cửa hàng thì họ cũng rất đen đủi, họ đang kinh doanh bình thường, sản phẩm lại bị người ta dùng làm hung khí, còn thiệt hại một căn nhà phao, không thể cho khách hàng thuê trong nhiều ngày, bị mất một khoản tiền lời. Có lẽ đây là quy trình bình thường đúng quy cách chăng?” A Kiệt gãi đầu, hơi hoảng sợ vì vẻ mặt nghiêm túc của Gia Di.

Không biết từ khi nào, trên người của nữ tổ trưởng còn trẻ tuổi hơn cả anh ta này đã có khí thế và áp lực khiến rất nhiều người cảm thấy căng thẳng.

“Không.” Gia Di khoát tay, cứ nhìn chằm chằm vào nhà phao trước mắt một lát, đến khi ngẩng đầu lên, cô nghiêm túc nói: “Dù sao đi nữa cũng phải giữ lại nhà phao này, bất cứ ai cũng không được lấy đi. Trước khi vụ án này được tòa án xét xử xong, nó cần thiết ở lại nơi này.”

“Nhưng nếu chúng ta đã làm báo cáo, chụp ảnh lại…” A Kiệt hơi lưỡng lự.

“Đây là vật chứng quan trọng, bất cứ ai cho phép mang nó đi đều phải gánh trách nhiệm – trách nhiệm đổ oan tội ác cho một con người, hại chết một con người.” Gia Di nhấn mạnh.

“À, tôi hiểu rồi. Vậy thì chị Thập Nhất, lát nữa tôi sẽ nói với anh Đại Quang Minh một tiếng.” A Kiệt không nhịn được gãi đầu thêm lần nữa.

“Cảm ơn cậu, tôi sẽ đích thân nói với anh Đại Quang Minh.” Dứt lời, Gia Di bèn xoay người rời khỏi phòng xét nghiệm.

Lương Thư Nhạc lại gật đầu chào A Kiệt rồi vội vàng đuổi theo bước chân Dịch Gia Di, đầu óc bắt đầu hoạt động thật nhanh, suy nghĩ rốt cuộc lời nói của Gia Di có ẩn ý gì.

Vì sao căn nhà phao kia lại là bằng chứng đủ để thay đổi vận mệnh của một người?

Sau khi nói với anh Đại Quang Minh dù thế nào đi nữa cũng phải giữ lại vật chứng kia đến cuối cùng, Gia Di lập tức quay về văn phòng tổ B.

Khi cô đang suy nghĩ kế tiếp mình nên làm gì thì Phương Trấn Nhạc bước ra từ văn phòng đối diện.

Anh cầm một xấp tài liệu mới in ấn xong, vẫn còn nóng hôi hổi, đưa cho Gia Di rồi nói:

“Tôi đã tra xét thử, nước ngoài cũng có rất nhiều vụ án tương tự.”

“Đây là những bài báo viết về sự cố ngoài ý muốn do nhà phao gây ra ở các nơi trên thế giới, trong đó đa số là sự cố xảy ra ở nước Mỹ. Khu vực đồng bằng ở nơi đó thường xuyên có lốc xoáy, hằng năm có tận mười mấy trường hợp người trưởng thành ngồi trong nhà phao bị cuốn bay. Đa số trường hợp tử vong hay bị thương nặng đều do rơi xuống từ trời cao hoặc do va đập trong quá trình bị cuốn bay.”

Gia Di nhận lấy tập tài liệu, đọc những bài báo được in trên giấy: “Anh Nhạc cũng cho rằng không phải là nghi phạm Vương Vĩ Á cố ý giết người hả?”

“Lời khai và vẻ mặt của Vương Vĩ Á, thái độ của nhân chứng, bạn bè và đồng nghiệp miêu tả lại cuộc sống hằng ngày của vợ chồng Vương Vĩ Á… Tất cả mọi thứ đều có vẻ gượng gạo. Động cơ gây án không đủ sức thuyết phục, cách gây án cũng mang tính khó kiểm soát, án mạng kiểu này rất khó đứng vững chân trong tổ trọng án.” Dựa theo kinh nghiệm thực tế và kiến thức chuyên nghiệp, Phương Trấn Nhạc đồng ý với quan điểm của Gia Di.

“Anh Nhạc, tôi nghi ngờ toàn bộ vụ án này không phải là sự cố ngoài ý muốn.” Gia Di chà xát ngón tay, bộ não vẫn cố gắng suy tư để nghĩ rõ ràng toàn bộ vụ việc, không khỏi sốt ruột gãi đầu.

Phương Trấn Nhạc khoanh tay trước ngực nhìn cô, sau đó lại nhìn Lương Thư Nhạc bên cạnh cô, đoạn vỗ tay triệu tập toàn bộ thám tử đang xem tài liệu hoặc đang sửa soạn lại lời khai lại đây, sau đó mới hỏi Gia Di:

“Cô phát hiện ra điều gì?”

Cuối cùng Gia Di hoàn hồn, xoay người đi đến trước bảng trắng, xóa sạch toàn bộ chữ viết trên bảng rồi bắt đầu viết chữ rồng bay phượng múa:

[Nhân chứng tại hiện trường]

[Động cơ của nghi phạm: tuổi còn trẻ đã phải gánh vác áp lực lớn, đời sống vất vả]

[Lời khai của nghi phạm]

Viết xong, cô quay lại nói: “Dựa theo ba mục này, có lẽ chúng ta có thể kết luận rằng nghi phạm thật sự đã giết người, nhưng trên thực tế mỗi mục đều không đáng tin cậy.”

“Có lẽ khi lên tòa án, bồi thẩm đoàn sẽ có tỷ lệ nhất định bỏ phiếu đồng ý nghi phạm có tội.”

“Nhưng với tư cách là thám tử phụ trách vụ án này, chúng ta cần thiết suy xét kỹ lưỡng toàn bộ bằng chứng của vụ án, bảo đảm tính chân thật và tính chính xác của nó.”

“Do đó, tôi cũng suy xét tới một giả thiết khác.”

Dứt lời, Gia Di lại viết lên bảng trắng:

[Ngày giông bão]

[Nhà phao]

[Dây cột]

Viết xong, đối mặt với ánh mắt tò mò của mọi người, cô nói tiếp:

“Ngày giông bão yếu tố nằm ngoài dự đoán. Trong tình huống dây thừng không được cột chặt, hoặc bị gió thổi khiến nút thắt bị lỏng lẻo, dẫn đến nhà phao bị buông lỏng, thậm chí bị gió thổi đi, nói như vậy cũng rất hợp lý.”

Bình Luận (0)
Comment